Thứ Hai, 11 tháng 11, 2013

Thơ tiểu học (Phần 5)


Bài thơ Cây dừa


Bài thơ Nói với em


75. Tiếng chổi tre - Tố Hữu 

Những đêm hè 
Khi ve ve 
Đã ngủ 
Tôi lắng nghe 
Trên đường Trần Phú 
Tiếng chổi tre 
Xao xác hàng me 
Tiếng chổi tre 
Đêm hè 
Quét rác 
Những đêm đông 
Khi cơn dông 
Vừa tắt 
Tôi đứng trông 
Trên đường lặng ngắt 
Chị lao công 
Như sắt 
Như đồng 
Chị lao công 
Đêm đông 
Quét rác 
Sáng mai ra 
Gánh hàng hoa 
Xuống chợ 
Hoa Ngọc Hà 
Trên đường rực nở 
Hương bay xa 
Thơm ngát 
Đường ta 
Nhớ nghe hoa 
Người quét rác 
Đêm qua. 
Nhớ em nghe 
Tiếng chổi tre 
Chị quét 
Những đêm hè 
Đêm đông gió rét 
Tiếng chổi tre 
Sớm tối 
Đi về 
Giữ sạch lề 
Đẹp lối 
Em nghe!

76. CÂY DỪA 

Cây dừa xanh tỏa nhiều tàu 
Dang tay đón gió gật đầu gọi trăng 
Thân dừa bạc phếch tháng năm 
Quả dừa đàn lợn con nằm trên cao 
Đêm hè hoa nở cùng sao 
Tàu dừa chiếc lược chải vào mây xanh 
Ai mang nước ngọt nước lành 
Ai đeo bao hủ rượu quanh cổ dừa 
Tiếng dừa làm dịu nắng trưa 
Cùng đàn gió đến cùng dừa múa reo 
Trời trong xanh đất rì rào 
Đàn cò đánh nhịp bay vào bay ra 
Đứng canh trời đất bao la 
Mà dừa đủng đỉnh như là đứng chơi 

77. Quê hương (Tế Hanh)

Quê hương tôi có con sông xanh biếc 
Nước xanh trong soi bóng những hàng tre 
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè 
....... 
Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu 
Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy 
Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy 
Bầy chim non bơi lội trên sông 
.... 
Chẳng biết nước có giữ ngày giữ tháng 
Giữ ao nhiêu kỉ niệm giữa dòng trôi 
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi 
Tôi vẫn nhớ mãi những ... 
Sông của quê hương sông của tuổi trẻ 
Sông của miền nam đất việt thân yêu 
................ 
Tôi đưa tay ôm nước vào lòng 
Sông mở nước ôm tôi vào dạ 
Chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả 
Kẻ sớm hôm chài lưới ven sông 
Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng 
Tôi cầm súng xa nhà đi chiến đấu 
Nhưng lòng tôi như mưa nguồn gió bể 
Vẫn trở về lưu luyến bên sông. 

78. Bài QUÊ HƯƠNG của GIANG NAM 


Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường 
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ 
"Ai bảo chăn trâu là khổ'''' 
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao. 
Những ngày trốn học 
Đuổi bướm cạnh cầu ao Mẹ bắt được... 
Chưa đánh roi nào đã khóc ! 
Có cô bé nhà bên 
Nhìn tôi cười khúc khích... 
Cách mạng bùng lên 
Rồi kháng chiến trường kỳ 
Quê tôi đầy bóng giặc 
Từ biệt mẹ, tôi đi 
Cô bé nhà bên (có ai ngờ !) 
Cũng vào du kích 
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích 
Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi !) 
Giữa cuộc hành quân không nói được một lời 
Đơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lại 
Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi... 
Hòa bình tôi trở về đây 
Vẫn mái trường xưa, bãi mía, luống cày 
Lại gặp em 
Thẹn thùng nép sau cánh cửa 
Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ 
Chuyện chồng con (khó nói lắm anh ơi !) 
Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn ngậm ngùi 
Em để yên trong tay tôi nóng bỏng... 
Hôm nay nhận được tin em 
Không tin được dù đó là sự thật 
Giặc bắn em rồi, quăng mất xác 
Chỉ vì em là du kích, em ơi ! 
Đau xé lòng tôi, chết nửa con người ! 
Xưa yêu quê hương vì có hoa, có bướm 
Có những ngày trốn học bị đòn, roi 
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất 
Có một phần xương thịt của em tôi 


79. Cái máy tuốt lúa_Định Hải

Trông kìa, máy tuốt
Rung triệu vì sao
Đầy sân hợp tác
Thóc vàng xôn xao.

Máy tròn xoay tít
Núi thóc dần cao
Máy không biết mệt
Cười reo rào rào.

Chú công nhân ơi
Máy ngoan thật nhỉ
Suốt cả mùa vui

Máy thành dũng sĩ.
(Tập đọc lớp 2 tập 2 trang 62 in năm 1999)


80. Giọt mồ hôi_Thanh Tịnh

Mồ hôi mà đổ xuống đồng,
Lúa mọc trùng trùng sáng cả đồi nương
Mồ hôi mà đổ xuống vườn,
Dâu xanh lá tốt vấn vương tơ tằm.
Mồ hôi mà đổ xuống đầm,
Cá lội phía dưới rau nằm phía trên.
Mồ hôi xuống, cây mọc lên,
Ăn no đánh thắng dân yên nước giàu 
(Tập đọc lớp 2 tập 2 trang 93 in năm 1999)



81. Nắng Ba Đình 
Nguyễn Phan Hách 

Nắng Ba Đình mùa thu 
Thắm vàng trên lăng Bác 
Vẫn trong vắt bầu trời 
Ngày Tuyên ngôn độc lập. 

Ta đi trên quảng trường 
Bâng khuâng như vẫn thấy 
Nắng reo trên lễ đài 
Có bàn tay Bác vẫy. 

Ấm lòng ta biết mấy 
Ánh mắt Bác nheo cười 
Lồng lộng một vòm trời 
Sau mái đầu của Bác...
Quê em vùng biển 

82. Quê em ở vùng biển 

Nơi vịnh Hạ Long xanh 
Núi Bài Thơ như tranh 
Nghiêng nghiêng nhìn sóng biếc 
Suối than ngày chảy miết 
Còi tàu vang khơi xa 
Buồm căng thuyền nặng cá 
Ấm no theo về nhà 

83. Ngôi nhà 

Em yêu nhà em 
Hàng xoan trước ngõ 
Hoa xao xuyến nở 
Như mây từng chùm. 

Em yêu tiếng chim 
Đầu hồi lảnh lót 
Mái vàng thơm phức 
Rạ đầy sân phơi. 

Em yêu ngôi nhà 
Gỗ tre mộc mạc 
Như yêu đất nước 
Bốn mùa chim ca.

84. Quê em 

Quê em đồng lúa nương dâu 
Bên dòng sông nhỏ nhịp cầu bắc ngang 
Dừa xanh tỏa mát đường làng 
Ngân nga tiếng hát rộn ràng tiếng thoi

Thoảng mùi hương trong gió (?) 
Chùm dẻ treo nơi nào 
Gió về đưa hương lạ 
Cứ thơm hoài xôn xao 
Bạn trai vin cành hái 
Bạn gái lượm đầy tay 
Bạn trai túi áo đầy 
Bạn gái cài trên nón 
Chùm hoa này vàng rộm 
Rủ nhau dành tặng cô 
Lớp học chưa tới giờ 
Đã thơm lừng… 

Những chú gà công nghiệp 
Thật khác chú gà nhà 
Được ấp trong lồng điện 
Tự mổ vỏ mà ra 

Người đầu tiên chú thấy 
Áo choàng trắng thướt tha 
Chắc là mẹ mình đấy 
Mẹ đẹp như tiên nga 

Gà mà chẳng ở chuồng 
Cả dãy nhà rộng đẹp 
Chú nào cũng vàng ươm 
Hát suốt ngày liếp nhiếp

85. Cháu nhớ Bác Hồ 

Đêm nay bên bến Ô Lâu 
Cháu ngồi cháu nhớ chòm râu Bác Hồ 
Nhớ hình Bác giữa bóng cờ 
Hồng hào đôi má, bạc phơ mái đầu 
Mắt hiền sáng rực như sao 
Bác nhìn tận đến Cà Mau sáng ngời 
Nhớ khi trǎng sáng đầy trời 
Trung thu bác gởi những lời vào thǎm 
Nhớ ngày quê cháu tan hoang 
Lụt trôi, Bác gởi lúa vàng vào cho 
Nhớ khi nhà cháu ra tro 
Bác đưa bộ đội về lo che giùm 
Bác ơi nhớ mấy cho cùng 
Ngoài xa Bác có thấu lòng cháu không. 
Đêm đêm cháu những bâng khuâng 
Giở xem ảnh Bác cất thầm bấy lâu 
Nhìn mắt sáng, nhìn chòm râu 
Nhìn vầng trán rộng, nhìn đầu bạc phơ 
Càng nhìn càng lại ngẩn ngơ 
Ôm hôn ảnh Bác mà ngờ Bác hôn 
Bác ơi dù cách núi non 
Mà hình Bác vẫn trong lòng không xa 
Giặc kia muốn cắt sơn hà 
Mà miền Nam vẫn hướng ra Bác Hồ, 
Hướng về sắc đỏ ngọn cờ 
Về ngày Nam Bắc cõi bờ liền nhau. 
Đêm nằm cháu những chiêm bao 
Ngày vui thống nhất Bác vào miền Nam. 
Cổng chào dựng chật đường quan 
Bác đến đình làng Bác đứng trên cao 
Bác cười thân mật biết bao 
Bác dặn đồng bào cặn kẽ từng câu 
Ung dung Bác vuốt chòm râu 
Bác xoa đầu cháu, Bác âu yếm cười. 
Đêm nay trǎng lại sáng rồi 
Trung thu nhớ bác cháu ngồi cháu trông 
Ngoài xa nghe tiếng trống rung 
Nghe những nhi đồng nhảy múa hò reo 
Bác chắc cũng nhớ cháu nghèo 
Miền Nam đau khổ sớm chiều trông ra.
Về thăm nhà Bác 

Về thăm nhà bác làng Sen 
Có hàng râm bụt thắp lên lửa hồng 
Có con bướm trắng lượn vòng 
Có chùm ổi chín vàng ong sắc trời 
Ngôi nhà thưở Bác thiếu thời 
Nghiêng nghiêng mái lợp bao đời nắng mưa 
Chiếc giường tre quá đơn sơ 
Võng gai ru mát những trưa nắng hè 
Làng Sen như mọi làng quê 
Ngôi nhà lẫn với hàng tre bóng tròn 
Kìa hàng hoa đỏ màu son 
Kìa con bướm trắng chập chờn như mơ

86. Máy bơm:
Xình xịch xình xịch
Máy đã nổ rồi
Trắng xóa nước cười
Bọt tung mát rượi
Nước từ mương dưới
Dốc ngược đồng cao
Nước chảy ào ào
Máy bơm tài thật
Lúa đang cơn khát
Buồn thỉu buồn thiu
Bỗng lúa cười reo
Vui như ngày hội
Lúa xanh phơi phới
Chào bác máy bơm
Máy càng khỏe hơn
Nước tuôn dào dạt

87. THĂM LÚA
Mặt trời càng lên tỏ 
Bông lúa chín thêm vàng 
Sương treo đầu ngọn gió 
Sương lại càng long lanh. 

Bay vút tận trời xanh 
Chiền chiện cao cùng hót 
Tiếng chim nghe thánh thót 
Văng vẳng khắp cánh đồng 

Đứng chống cuộc em trông 
Em thấy lòng khấp khởi 
Bởi vì em nhớ lại 
Một buổi sớm mai ri 

Anh tình nguyện ra đi 
Chiền chiện cao cùng hót 
Lúa cũng vừa sẫm hột 
Em tiễn anh lên đường 
Chiếc xắc mây anh mang 

Em nách mo cơm nếp 
Lúa níu anh trật dép 
Anh cúi sửa vội vàng 
Vượt cánh đồng tắt ngang 

Đến bờ ni anh bảo 
"Ruộng mình quên cày xáo 
Nên lúa chín không đều 
Nhớ lấy để mùa sau 
Nhà cố làm cho tốt" 

Xa xa nghe tiếng hát 
Anh thấy rộn trong lòng 
Sắp đến chỗ người dông 
Anh bảo em ngoái lại 

Cam ba lần ra trái 
Bưởi ba lần ra hoa 
Anh bước chân đi ra 
Từ ngày đầu phòng ngự 

Bước qua kì cầm cự 
Anh có gửi lời về 
Cầm thư anh mân mê 
Bụng em giừ phấp phới 

Anh đang mùa thắng lợi 
Lúa em cũng chín rồi 
Lúa tốt lắm anh ơi 
Giải thi đua em giật 

Xoè bàn tay bấm đốt 
Tính cũng bốn năm ròng 
Ai cũng bảo đừng mong 
Riêng em thì vẫn nhớ 

Chuối đầu vườn đã lổ 
Cam đầu ngõ đã vàng 
Em nhớ ruộng nhớ vườn 
Không nhớ anh răng được 

Mùa sau kề mùa trước 
Em vác cuốc thăm đồng 
Lúa sây hạt nặng bông 
Thấy vui vẻ trong lòng 
Em mong ngày chiến thắng.


88. Mặt trời xanh của tôi .

Đã có ai lắng nghe 
Tiếng mưa trong rừng cọ 
Như tiếng thác dội về 
Như ào ào trận gió. 

Đã ai lên rừng cọ 
Giữa một buổi trưa hè 
Gối đầu lên thảm cỏ 
Nhìn trời xanh lá che. 

Đã ai biết gió ấm 
Thổi đến tự khi nào 
Từ khi rừng cọ nở 
Hoa vàng như hoa cau. 

Đã có ai dậy sớm 
Nhìn lên rừng cọ tươi 
Lá xoè như tia nắng 
Giống hệt như mặt trời

Rừng cọ ơi rừng cọ 
Lá đẹp lá ngời ngời 
Tôi yêu thương vẫn gọi 
Mặt trời xanh của tôi.


Quạt nan như lá 
Chớp chớp lay lay 
Quạt nan mỏng dính 
Quạt gió rất dày 

Gió từ ngọn cây 
Có khi còn nghỉ 
Gió từ tay mẹ 
Thổi suốt đêm ngày 

Gió cuảt ông trời 
Có khi rét buốt 
Gió mẹ, mẹ ơi 
Lúc nào cũng mát 

Quạt nan như cánh 
Chớp chớp lay lay 
Mẹ đưa con bay 
Êm vào giấc ngủ










Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét