-Phạm Hổ--
Mấy ngày mẹ về quê
Là mấy ngày bão nổi
Con đường mẹ đi về
Cơn mưa dài chặn lối
Hai chiếc giường ướt một
Ba bố con nằm chung
Vẫn thấy trống phía trong
Nằm ấm mà thao thức
Nghĩ giờ này ở quê
Mẹ cũng không ngủ được
Thương bố con vụng về
Củi mùn thì lại ướt
Nhưng chị vẫn nấu cháo
Cho thỏ mẹ thỏ con
Em thì chăn đàn ngan
Sớm lại chiều no bữa
Bố đội nón đi chợ
Mua cá về nấu chua
Thế rồi cơn bão qua
Bầu trời xanh trở lại
Mẹ về như nắng mới
Sáng ấm cả gian nhà
36. Hạt gạo làng ta
Hạt gạo làng ta
Có vị phù sa
Của sông Kinh Thầy
Có hương sen thơm
Trong hồ nước đầy
Có lời mẹ hát
Ngọt bùi đắng cay...
Hạt gạo làng ta
Có bão tháng bảy
Có mưa tháng ba
Giọt mồ hôi sa
Những trưa tháng sáu
Nước như ai nấu
Chết cả cá cờ
Cua ngoi lên bờ
Mẹ em xuống cấy...
Hạt gạo làng ta
Những năm bom Mỹ
Trút trên mái nhà
Những năm cây súng
Theo người đi xa
Những năm băng đạn
Vàng như lúa đồng
Bát cơm mùa gặt
Thơm hào giao thông...
Hạt gạo làng ta
Có công các bạn
Sớm nào chống hạn
Vục mẻ miệng gàu
Trưa nào bắt sâu
Lúa cao rát mặt
Chiều nào gánh phân
Quang trành quết đất
Hạt gạo làng ta
Gửi ra tiền tuyến
Gửi về phương xa
Em vui em hát
Hạt vàng làng ta...
Hạt gạo làng ta
Có vị phù sa
Của sông Kinh Thầy
Có hương sen thơm
Trong hồ nước đầy
Có lời mẹ hát
Ngọt bùi đắng cay...
Hạt gạo làng ta
Có bão tháng bảy
Có mưa tháng ba
Giọt mồ hôi sa
Những trưa tháng sáu
Nước như ai nấu
Chết cả cá cờ
Cua ngoi lên bờ
Mẹ em xuống cấy...
Hạt gạo làng ta
Những năm bom Mỹ
Trút trên mái nhà
Những năm cây súng
Theo người đi xa
Những năm băng đạn
Vàng như lúa đồng
Bát cơm mùa gặt
Thơm hào giao thông...
Hạt gạo làng ta
Có công các bạn
Sớm nào chống hạn
Vục mẻ miệng gàu
Trưa nào bắt sâu
Lúa cao rát mặt
Chiều nào gánh phân
Quang trành quết đất
Hạt gạo làng ta
Gửi ra tiền tuyến
Gửi về phương xa
Em vui em hát
Hạt vàng làng ta...
-Trần Đăng Khoa-
37. Tre xanh
Nguyễn Duy
Tre xanh, xanh tự bao giờ
Từ ngày xưa đã có bờ tre xanh
Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên luỹ nên thành tre ơi ....
Ở đâu tre cũng xanh tươi
Cho dù đá sỏi đất vôi bạc màu
Có gì đâu , có gì đâu
Mỡ màu dẫu ít dồn lâu hoá nhiều
Rễ siêng không quản đất nghèo
Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù
Vươn mình trong gió tre đu
Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành
Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh
Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm
Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm tay níu tre gần nhau hơn
Thương nhau tre chẳng ở riêng
Luỹ thành từ đó mà nên hỡi người
Chẳng may thân gãy cành rơi
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con
Măng non là búp măng non
Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre
Năm qua đi ,tháng qua đi
Tre già măng mọc có gì lạ đâu
Mai sau ...mai sau ...mai sau
Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh."
Nguyễn Duy
Tre xanh, xanh tự bao giờ
Từ ngày xưa đã có bờ tre xanh
Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên luỹ nên thành tre ơi ....
Ở đâu tre cũng xanh tươi
Cho dù đá sỏi đất vôi bạc màu
Có gì đâu , có gì đâu
Mỡ màu dẫu ít dồn lâu hoá nhiều
Rễ siêng không quản đất nghèo
Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù
Vươn mình trong gió tre đu
Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành
Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh
Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm
Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm tay níu tre gần nhau hơn
Thương nhau tre chẳng ở riêng
Luỹ thành từ đó mà nên hỡi người
Chẳng may thân gãy cành rơi
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con
Măng non là búp măng non
Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre
Năm qua đi ,tháng qua đi
Tre già măng mọc có gì lạ đâu
Mai sau ...mai sau ...mai sau
Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh."
38. Nghệ nhân Bát Tràng
Em cầm bút vẽ lên tay
Đất Cao Lanh bỗng nở đầy sắc hoa
Cánh cò bay lả, bay la
Lũy tre đầu xóm, cây đa giữa đồng
Con đò lá trúc qua sông
Trái mơ tròn trĩnh, quả bòng đung đưa
Bút nghiêng lất phất hạt mưa
Bút trao gợn nước Tây Hồ lăn tăn
Hài hòa đường nét hoa văn
Dáng em, dáng của nghệ nhân Bát Tràng
Đất Cao Lanh bỗng nở đầy sắc hoa
Cánh cò bay lả, bay la
Lũy tre đầu xóm, cây đa giữa đồng
Con đò lá trúc qua sông
Trái mơ tròn trĩnh, quả bòng đung đưa
Bút nghiêng lất phất hạt mưa
Bút trao gợn nước Tây Hồ lăn tăn
Hài hòa đường nét hoa văn
Dáng em, dáng của nghệ nhân Bát Tràng
39. Cua càng thổi xôi
Cua Càng đi hội
Cõng nồi trên lưng
Vừa đi vừa thổi
Mùi xôi thơm lừng.
Cái Tép đỏ mắt
Cậu Ốc vặn mình
Chú Tôm lật đật
Bà Sam cồng kềnh.
Tép chuyên nhóm lửa
Bà Sam dựng nhà
Tôm đi chợ cá
Cậu ốc pha trà.
Hai tay dụi mắt
Tép chép miệng: xong!
Chú Tôm về chậm
Dắt tay bà còng.
Hong xôi vừa chín
Nhà đổ mái bằng
Trà pha thơm ngát
Mời ông Dã tràng
Dã Tràng móm mém
(Rụng hai chiếc răng)
Khen xôi nấu dẻo
có công Cua Càng.
Nguyễn Ngọc Phú
40. Em Hòa
Tác giả:Tố Hữu
Tác giả:Tố Hữu
Tuổi mười bốn những ước ao,
Buổi đầu cầm súng biết bao là mừng.
Mẹ ơi ! Súng đẹp quá chừng,
Con đi đánh giặc mẹ đừng lo chi.
Mẹ cười thiệt giống cha mi,
Chẳng ăn chi cả cứ đi đánh hoài.
Sớm hôm củ sắn củ khoai,
Khi đi trinh sát khi gài mìn chông.
Khi ra xung trận giữa đồng,
Khi lăn dưới lửa thoát vòng giặc vây.
Súng này càng bắn càng hay,
Một tay em chấp mười tay quân thù.
Bác Hòa này quê Quảng
41. Sa bẫy
Bé Mây rủ mèo con
Đánh bẫy bầy chuột nhắt
Mồi thơm: cá nướng ngon
Lửng lơ trong cạm sắt.
Lũ chuột tham hóa ngốc
Chẳng nhịn thèm được đâu!
Bé mây cười tít mắt
Mèo gật gù, rung râu.
Đêm ấy Mây nằm ngủ
Mơ đầy lồng chuột sa
Cùng mèo con đem xử
Chúng khóc ròng, xin tha!
Sáng mai vùng xuống bếp:
Bẫy sập tự bao giờ
Chuột không, cá cũng hết
giữa lồng mèo nằm... mơ!
(Nguyễn Hoàng Sơn, Dắt mùa thu vào phố)
42. TỰU
TRƯỜNG
Cứ mỗi độ thu sang
Hoa cúc lại nở vàng
Ngoài vườn hương thơm ngát
Ong bướm bay rộn ràng
Em cắp sách tới trường
Nắng tươi trải trên đường
Trời trong xanh gió mát
Đẹp thay lúc thu sang.
Hoa cúc lại nở vàng
Ngoài vườn hương thơm ngát
Ong bướm bay rộn ràng
Em cắp sách tới trường
Nắng tươi trải trên đường
Trời trong xanh gió mát
Đẹp thay lúc thu sang.
43. "Con chim chiền chiện"
-Huy Cận-
Con chim chiền chiện
Bay vút vút cao
Lòng đầy thương mến
Khúc hát ngọt ngào
Chim bay, chim xà
Lúa tròn bụng sữa
Đồng quê chan chứa
Những lời chim ca
Bay cao cao vút
Chim biến mất rồi
Chỉ còn tiếng hát
Làm xanh da trời.
Con chim chiền chiện
Bay vút vút cao
Lòng đầy thương mến
Khúc hát ngọt ngào
Chim bay, chim xà
Lúa tròn bụng sữa
Đồng quê chan chứa
Những lời chim ca
Bay cao cao vút
Chim biến mất rồi
Chỉ còn tiếng hát
Làm xanh da trời.
44. Chú mèo đi học
Mèo mẻo, mèo meo
Chú mèo đi học
Áo quần trắng muốt
Đôi hài xanh xanh
Chân bước nhanh nhanh
Bên dòng mương nhỏ
Gặp bông hoa đỏ
Mèo đứng ngắm nhìn
Gặp chú chuồn kim
Chơi chò đuổi bắt
Gặp chim sằn sặt
Gây chuyện cãi nhau
Trèo tít cành cao
Chim vù bay mất
Chú mèo bực tức
Lao mình đuổi theo
Sẩy chân té nhào
Mực giây quần áo
Mèo ta mếu máo
Chạy vội tới trường
Vừa buổi học tan...
Mọi người đều thuộc
Bài hát rất hay
Mèo muốn hát ngay...
Nhưng chú chỉ biết
"Mèo mẻo, mèo meo!"
Nguyễn Trọng Tạo
Mèo mẻo, mèo meo
Chú mèo đi học
Áo quần trắng muốt
Đôi hài xanh xanh
Chân bước nhanh nhanh
Bên dòng mương nhỏ
Gặp bông hoa đỏ
Mèo đứng ngắm nhìn
Gặp chú chuồn kim
Chơi chò đuổi bắt
Gặp chim sằn sặt
Gây chuyện cãi nhau
Trèo tít cành cao
Chim vù bay mất
Chú mèo bực tức
Lao mình đuổi theo
Sẩy chân té nhào
Mực giây quần áo
Mèo ta mếu máo
Chạy vội tới trường
Vừa buổi học tan...
Mọi người đều thuộc
Bài hát rất hay
Mèo muốn hát ngay...
Nhưng chú chỉ biết
"Mèo mẻo, mèo meo!"
Nguyễn Trọng Tạo
45. TIẾNG
KẺNG CÔ NUÔI CÁ
Mặt hồ lăn tăn sóng
Bỗng tiếng kẻng đổ dồn
Tiếng kẻng báo giờ cơm
Vọng đều vào ngõ cá.
Con rô mình lấp lóa
Đuôi búng nước lên trời
Cá trắm cỏ hiền quá
Nhẹ nhàng vây bơi bơi.
Hồ sủi tăm như sôi
Rêu xanh nhoài mặt nước
Thức ăn ngon tận môi
Đàn cá thi nhau đớp.
Âm thanh rất quen thuộc
Tiếng kẻng giòn ngân nga
Cô xã viên sao giống
Cô Tấm chuyện của bà.
Bỗng tiếng kẻng đổ dồn
Tiếng kẻng báo giờ cơm
Vọng đều vào ngõ cá.
Con rô mình lấp lóa
Đuôi búng nước lên trời
Cá trắm cỏ hiền quá
Nhẹ nhàng vây bơi bơi.
Hồ sủi tăm như sôi
Rêu xanh nhoài mặt nước
Thức ăn ngon tận môi
Đàn cá thi nhau đớp.
Âm thanh rất quen thuộc
Tiếng kẻng giòn ngân nga
Cô xã viên sao giống
Cô Tấm chuyện của bà.
46. Hòn đá
Hòn đá to
Hòn đá nặng
Một người nhấc
Nhấc không đặng
Hòn đá nặng
Hòn đá bền
Một người nhấc
Nhấc không lên
Hòn đá to
Hòn đá nặng
Nhiều người nhấc
Nhấc lên đặng
Biết đồng sức
Biết đồng lòng
Việc gì khó
Làm cũng xong.
Hòn đá nặng
Một người nhấc
Nhấc không đặng
Hòn đá nặng
Hòn đá bền
Một người nhấc
Nhấc không lên
Hòn đá to
Hòn đá nặng
Nhiều người nhấc
Nhấc lên đặng
Biết đồng sức
Biết đồng lòng
Việc gì khó
Làm cũng xong.
----------------------
47. Mắt cận thị cần đeo nhãn kính
Nhờ mũi cho để kính trên lưng.
Một hôm mũi bỗng bị sưng,
Tưởng rằng tại kính, bừng bừng nổi xung:
- Này anh mắt, đừng dùng kính nữa,
Hãy nghe tôi, đập vỡ cho rồi...
Nói xong quăng kính một nơi,
Mắt không trông thấy, tường vôi đâm sầm.
Mũi ta bị dập tím bầm,
Mới hay mọi việc phải cần có nhau.
Nhờ mũi cho để kính trên lưng.
Một hôm mũi bỗng bị sưng,
Tưởng rằng tại kính, bừng bừng nổi xung:
- Này anh mắt, đừng dùng kính nữa,
Hãy nghe tôi, đập vỡ cho rồi...
Nói xong quăng kính một nơi,
Mắt không trông thấy, tường vôi đâm sầm.
Mũi ta bị dập tím bầm,
Mới hay mọi việc phải cần có nhau.
--------------------------------------------
48. Đêm khuya hóng mát ngoài hiên
Có anh bạn Tú ngủ quên mắc màn
Họ nhà muỗi rủ nhau sang
Giương vòi ra đốt anh mang bệnh liền
Thế rồi sốt rét liên miên.
Có anh bạn Tú ngủ quên mắc màn
Họ nhà muỗi rủ nhau sang
Giương vòi ra đốt anh mang bệnh liền
Thế rồi sốt rét liên miên.
------------------------------------------
49. Hễ kiếm được mồi
Kiến tha về tổ
Xếp cùng một chỗ
Làm của cải chung
Đến khi đói lòng
Cùng ăn vui sướng
Từ quân đến tướng
Một dạ như nhau
Chẳng thấy ở đâu
Kiến sống riêng lẻ
Kiến tha về tổ
Xếp cùng một chỗ
Làm của cải chung
Đến khi đói lòng
Cùng ăn vui sướng
Từ quân đến tướng
Một dạ như nhau
Chẳng thấy ở đâu
Kiến sống riêng lẻ
50. TRĂNG
SÁNG
Sân nhà
em sáng quá
Nhờ ánh
trăng sáng ngời
Trăng
tròn như cái đĩa
Lơ lửng
mà không rơi
Những
hôm nào trăng khuyết
Trông
giống con thuyền trôi
Em đi
trăng theo bước
Như
muốn cùng đi chơi
51. NHÀ MÁY
Vào xem
nhà máy
Sửa
chữa ô tô
ở vùng
ngoại ô
mới vừa
kiến thiết
tôi
thấy la liệt
máy nhỏ
máy to
cái
quay ro ro
cái kêu
huýt huýt
cái
thổi xuỵt xuỵt
cái
thét ào ào
rầm rập
xôn xao
nhịp
nhàng răm rắp
52. AO CÁ
Chiếc
ao hợp tác
Vừa rợp
quanh bờ
Bốn mùa
đầy nước
Cá bơi
lượn lờ
Ông ra
trông cá
Cháu
cùng theo ông
Nhìn cá
đớp bóng
Trăng
vàng mênh mông
53. QUÊN
Chú gà trống mới
lớn
Leo lên nóc mái nhà
Định đọc một bài
thơ
Nhưng quá đỗi hồi
hộp
Vừa cất giọng lại
ngắt
Nhớ được mỗi một từ
Đành gáy:cúc cù cu
u u
54. Sau bữa cơm chiều
Mỗi ngày sau bữa cơm chiều
Dưới đèn một cảnh thương yêu quây quần
Mẹ em sàng gạo dưới sân
Cha nghe em đọc rõ ràng từng câu
Bé em chạy trước chạy sau
Quàng vai rồi lại kề đầu bên cha
Con mèo ngồi gọn giữa nhà
Xanh xanh đôi mắt như là thủy tinh
Mỗi ngày sau bữa cơm chiều
Dưới đèn một cảnh thương yêu quây quần
Mẹ em sàng gạo dưới sân
Cha nghe em đọc rõ ràng từng câu
Bé em chạy trước chạy sau
Quàng vai rồi lại kề đầu bên cha
Con mèo ngồi gọn giữa nhà
Xanh xanh đôi mắt như là thủy tinh
-------------------------------
55. Bé ra mậu dịch
Mua kẹo cho em
Người đông như kiến
Bé đành nép bên.
Thấy bé đứng lâu
Các chú bảo nhau
Cho cháu mua trước
Ngập ngừng một lát
Bé nói : Để sau,
Cháu chưa đến lượt.
Trưa hè nắng gắt
Hàng lại tiếp hàng
Bé xách chiếc làn
Đứng nguyên chỗ cũ!
Mua kẹo cho em
Người đông như kiến
Bé đành nép bên.
Thấy bé đứng lâu
Các chú bảo nhau
Cho cháu mua trước
Ngập ngừng một lát
Bé nói : Để sau,
Cháu chưa đến lượt.
Trưa hè nắng gắt
Hàng lại tiếp hàng
Bé xách chiếc làn
Đứng nguyên chỗ cũ!
56. Gió mùa đông bắc
Dưới đèn mẹ đan áo
Cha ngồi bên xem báo
Em mở sách học bài
Gió vi vút cửa ngoài
Mẹ kêu trời lạnh quá!
Quê ta đang gieo mạ
Cô bác dầm nắng sương
Cho bé được đến trường.
Mai tan học về ngay
Nhìn nồi cơm khói bốc
Biết ơn người cấy cày
Em càng lo chăm học.
Dưới đèn mẹ đan áo
Cha ngồi bên xem báo
Em mở sách học bài
Gió vi vút cửa ngoài
Mẹ kêu trời lạnh quá!
Quê ta đang gieo mạ
Cô bác dầm nắng sương
Cho bé được đến trường.
Mai tan học về ngay
Nhìn nồi cơm khói bốc
Biết ơn người cấy cày
Em càng lo chăm học.
57. Đồng dao
Dềnh dềnh dàng dàng
Ba gang chiếu trải
Dềnh dềnh dàng dàng
Xích lại cho gần
Một người hai chân này
Hai người bốn chân này
Ba người sáu chân này
Bốn người tám chân này
Năm người mười chân này.
Chân gầy chân béo
Chân béo chân gầy
Dệt vải cho bà vải hoa vải trắng
Đến mai trời nắng mang vải ra phơi.
Dềnh dềnh dàng dàng
Ba gang chiếu trải
Dềnh dềnh dàng dàng
Xích lại cho gần
Một người hai chân này
Hai người bốn chân này
Ba người sáu chân này
Bốn người tám chân này
Năm người mười chân này.
Chân gầy chân béo
Chân béo chân gầy
Dệt vải cho bà vải hoa vải trắng
Đến mai trời nắng mang vải ra phơi.
58. Mẹ ốm
Trần Đăng Khoa
Mọi hôm mẹ thích vui chơi
Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu
Lá trầu khô giữa cơi trầu
Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay
Cánh màn khép lỏng cả ngày
Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa
Nắng mưa từ những ngày xưa
Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan
Khắp người đau buốt, nóng ran
Mẹ ơi! Cô bác xóm làng đến thăm
Người cho trứng, người cho cam
Và anh y sĩ đã mang thuốc vào
Sáng nay trời đổ mưa rào
Nắng trong trái chín ngọt ngào bay hương
Cả đời về gió đi sương
Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi
Mẹ vui, con có quản gì
Ngâm thơ, kể chuyện rồi thì múa ca
Rồi con diễn kịch giữa nhà
Một mình con đóng cả ba vai chèo
Vì con, mẹ khổ đủ điều
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn
Con mong mẹ khỏe dần dần
Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say
Rồi ra đọc sách, cấy cày
Mẹ là đất nước, tháng ngày của con.
Trần Đăng Khoa
Mọi hôm mẹ thích vui chơi
Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu
Lá trầu khô giữa cơi trầu
Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay
Cánh màn khép lỏng cả ngày
Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa
Nắng mưa từ những ngày xưa
Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan
Khắp người đau buốt, nóng ran
Mẹ ơi! Cô bác xóm làng đến thăm
Người cho trứng, người cho cam
Và anh y sĩ đã mang thuốc vào
Sáng nay trời đổ mưa rào
Nắng trong trái chín ngọt ngào bay hương
Cả đời về gió đi sương
Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi
Mẹ vui, con có quản gì
Ngâm thơ, kể chuyện rồi thì múa ca
Rồi con diễn kịch giữa nhà
Một mình con đóng cả ba vai chèo
Vì con, mẹ khổ đủ điều
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn
Con mong mẹ khỏe dần dần
Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say
Rồi ra đọc sách, cấy cày
Mẹ là đất nước, tháng ngày của con.
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét