This blog is just for JoongBoers (a.k.a Ssangchu Fans), and anyone who likes Ssangchu Couple; if you don't concern, please click back. PEACE NO WAR....ONE LOVE ONE WORLD
Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013
[28.06.13] Hwang Bo's tweet
Why are you in despair, O my soul? And why have you
become disturbed within me? Hope in God, for I shall
again praise Him For the help of...
Credit: estella186@twitter
Eng tran: Ssangchu Couple & SS501 Thailand
[Fanfic] RACE OF LOVE (Ssangchu Fic) (Chapter 19)
Tên fic: Race of Love
Author: Hoathachthao28
Editor: Vy_julie
Rating: K
Chapter 19
“Noona Hyungbun. Em yêu chị Hwang Buin <3”- Gần nửa đêm, Hwang Bo nhận được 4 cái tin nhắn khủng bố như thế từ 4 cậu em SS501 Không quá khó để đoán ra ai là người để lộ chuyện “cơ mật”, cũng chẳng nghi ngờ gì khi nói Jung Min là người đứng sau vụ khủng bố này.
Author: Hoathachthao28
Editor: Vy_julie
Rating: K
Chapter 19
SỨC MẠNH CỦA TÌNH YÊU
“Noona Hyungbun. Em yêu chị Hwang Buin <3”- Gần nửa đêm, Hwang Bo nhận được 4 cái tin nhắn khủng bố như thế từ 4 cậu em SS501 Không quá khó để đoán ra ai là người để lộ chuyện “cơ mật”, cũng chẳng nghi ngờ gì khi nói Jung Min là người đứng sau vụ khủng bố này.
*Hyungbun: Chị dâu*
Còn chưa hết hoang mang, lại 4 cái tin nhắn được gửi đến với cùng một nội dung: “Hyungbun, em đói ~~”-Gì thế bọn nhóc này? Giờ này kêu đói với cô là muốn gì đây? Mà giờ cô nhắn tin lại chẳng phải thừa nhận cái danh hyungbun mấy cậu em trao cho cô sao? Kiểu bẫy như thế này chả nhẽ cô lại không nhận ra. Hứ! Không trả lời, đi ngủ là đi ngủ.
Vừa nhét điện thoại xuống gối rồi nhắm mắt lại, nó liền rung lên những hồi dài khiến cô chẳng thế làm ngơ. Là Hyung Joon gọi, cô chần chừ hồi lâu rồi bắt máy. Cái giọng hớn hở của maknae ngay lập tức vang lên
“Hyungbun, dậy mở cửa cho bọn em”
Cô giật mình ngồi phắt dậy, lắp bắp: “Đừng nói là mấy cậu đang ở ngoài cửa nhà chị nhé”
“Dạ. Thì đúng vậy rồi”- maknae đáp giọng tỉnh bơ
Hwang Bo vội vớ lấy cái kính đeo vào rồi chạy ra mở cửa, quả nhiên maknae đang đứng bên ngoài toe toét cười. Đằng sau Hyung Joon, Jung Min khẽ cúi đầu rồi mỉm cười với cô. Tim Hwang Bo khẽ rung lên một nhịp, sao cô cứ có cảm giác nụ cười của Jung Min rất ư là nham hiểm ấy. Ai bảo cậu ấy là mẹ chồng của cô, chẹp!
“Hai cậu đến ăn đêm thật hả?”
“Thật chứ chẳng nhẽ đùa. Chị cho bọn em vào nhà đã nào”- Hyung Joon nói rồi chẳng ngần ngại đi thẳng vào nhà
Jung Min cũng được thể vào theo, vừa vào đã ngó nghiêng quanh nhà đánh giá xem xét. Xong đâu đấy cậu ta hồn nhiên buông một câu
“Nhà chị dâu đẹp quá!”
“Khen thừa”-Hwang Bo lẩm bẩm. Nhà cô chứ nhà ai.
Hyung Joon đứng dậy chạy vào bếp tự lấy đồ uống ra. Thông cảm, tại cô vẫn đang quá choảng trước sự xuất hiện của bọn nhóc mà. Maknae rót cho Jung Min một cốc nước, còn mình thì ôm chai tu luôn.
“Hai cậu mới đi quay về à?”
“Bọn em vừa thu âm radio về. Còn mì gói không chị dâu”-Jung Min trả lời
“Còn gọi chị dâu nữa tôi đá hai cậu ra khỏi nhà đấy”
“Ầy, hyung nói hết cho bọn em rồi”- maknae vừa nháy mắt loạn xạ với cô rồi chạy lại bóp vai cho cô, giọng điệu nghe ngọt sớt
“Chị giới thiệu người yêu cho cậu để đêm hôm cậu chạy qua hành chị sao?”- Hwang Bo khẽ lườm maknae qua đuôi mắt rồi bỗng nhận ra mình đã nói ra điều không nên nói. Hyung Joon thôi không bóp vai cô nữa, thằng nhóc chợt cười xòa rồi đẩy cô vào trong bếp
“Hyung suốt ngày khoe khoang được ăn đồ chị nấu với bọn em. Arishhh, hai người đừng xấu tính như vậy chứ”
Hwang Bo ngẩng lên vừa vặn thấy Hyung Joon tránh ánh mắt cô, cũng không hỏi thêm, cô vội vàng làm chút cơm chiên kim chi. Lần trước đến radio của maknae về hỏi về Yenny, cô đã biết hai đứa nhóc này có chuyện gì không ổn rồi. Chỉ nghĩ hai đứa giận dỗi nhau bình thường nên không thắc mắc. Thế mà từ dạo đó đến giờ Chuyện này phải bàn với shillang mới được, cô thầm nghĩ.
Nghĩ lại thì cô và shillang cũng chưa từng giận dỗi nhau bao giờ. Không có hiểu lầm, không có trách móc, cũng không vô cớ ghen tuông. Cô chưa từng nói yêu anh thì lấy tư cách gì ghen tuông với cô người mẫu này hay cô diễn viên nọ, chỉ đơn giản là để mọi chuyện giữa hai người cứ như vậy không bắt đầu cũng không kết thúc.
“Chị dâu!”
Cô biết anh là linh hồn tự do không thể bó buộc, nên không dám đòi hỏi một sự ràng buộc nào cả. Nếu như có, cô sợ cả đời này không dứt được khỏi anh. Nhưng có thật là cô có thể giữ mãi cho lòng mình phẳng lặng như vậy không?
“Chị dâu!”
Dù sao thì anhdường như không quá quan tâm đến cảm xúc của cô. Cô mơ hồ suy nghĩ, anh có thực sự hiểu cô hay không?
“Chị dâu!”
“Hả?”- Cô giật mình
“Chị tiếc chỗ kim chi đến ngẩn người thế cơ à?”- Jung Min vẫn nói với giọng điệu châm chọc y như vậy. Cậu thực sự định kết hôn với chính mình sao Jung Min? Ôi ~~
“Bọn em ăn rất ngon. Chặc! Có chị dâu sướng thật”- Hyung Joon vỗ vỗ bụng, vẻ mặt vô cùng mãn nguyện.
“A...”- Maknae khẽ kêu rồi ngẩng đầu nhìn Jung Min
Jung Min thì khẽ hất hất đầu ra sau như một ám hiệu. Maknae khẽ nhíu mày. Hai mắt Jung Min liền trừng lại, phóng tia lửa điện tới. Lộ liễu đến nỗi Hwang Bo nhìn ra ngay lập tức hai thằng nhóc này ăn no rồi giờ ra hiệu cho nhau ra về đây mà. Thật là...
“...”
Đúng lúc Hwang Bo định lên tiếng đuổi hai thằng nhóc về thì maknae đột nhiên đập bàn đứng dậy đi qua cô ra ngoài, vẻ mặt vô cùng cam chịu. Hwang Bo nhìn theo cậu nhóc rồi quay lại nhìn chằm chằm vào Jung Min như muốn nói: “Cậu ta đã đi rồi sao cậu còn ngồi lì ở đây vậy?”
Còn đang nghĩ như vậy thì maknae đã quay trở lại, trên tay ôm theo một con mèo nhỏ, trắng muốt như cục bông. Cậu ta đặt con mèo vào lòng cô rồi nói
“Hyung đi thu âm album mới bên Nhật nên nhờ Jung Min trông hộ con mèo này. Rồi thằng nhóc kia”-Hyung Joon chỉ chỉ Jung Min-“dọa nạt bắt em trông...”
Hwang Bo tròn mắt nhìn hết maknae lại quay sang Jung Min. Tóm lại thì có liên quan gì đến cô đâu
“Em gọi điện mách hyung. Hyung nói mang nó qua chỗ chị dâu, để chị dâu chơi với nó cho đỡ buồn. Vậy nên...từ giờ mọi sự nhờ chị dâu. Chị dâu ngủ ngon”- Maknae vội vàng nói rồi chạy như bay ra khỏi nhà, cô quay lại nhìn Jung Min, chỗ của cậu ta đã trống không từ bao giờ. Cúi xuống nhìn con mèo nhỏ trong lòng, cô bật cười vuốt ve bộ lông mềm mại của nó
“Mày làm gì mà hai tên kia sợ mày như vậy hả?”
Con mèo nhỏ khẽ rúc rúc đầu vào lòng cô. Ha! Cũng đáng yêu vậy mà. Cô ôm nó đặt lên bàn ăn rồi đổ ít sữa vào khay, sau ít phút “e thẹn”, con mèo cuối cùng cũng lại gần liếm láp.
“Nhìn mi ta lại thấy nhớ chủ mi rồi đấy mèo ạ”-Cô khẽ lẩm bẩm
Tình yêu hóa ra lại có sức mạnh ghê gớm như vậy. Buột miệng nói nhớ là bỗng dưng thấy nhớ điên cuồng luôn. Cô cầm điện thoại lên, tìm đọc những dòng tin nhắn của anh rồi nghĩ thế nào lại nhấn nút gọi luôn. Bất giác cô mỉm cười vì tự nhiên thấy mình hồi hộp đến nỗi tim đập thình thịch. Mới không gặp nhau có hai tuần thôi màNhững tiếng tút kéo dài trong điện thoại khiến lòng cô trùng lại.
“Cũng phải, giờ này chắc người ta ngủ rồi, còn gọi điện làm gì hả Hwang Bo?”- Cô ngắt điện thoại rồi tự mắng mình
Bri...bri- di động chợt rung lên trong tay khiến cô giật mình. Là anh gọi.
“Buin, chồng đây”-Giọng anh hơi khàn khàn
“Shillang ngủ rồi hả?”
“Không, chồng chưa ngủ”
Xì, nói dối, nghe giọng như vậy mà...
“Hyung Joon với Jung Min mới qua nhà...”
“Hai thằng nhóc đấy quấy quả gì vợ không? Đừng nói nửa đêm chúng nó bắt vợ nấu ăn cho chúng nó nhé”
Hwang Bo khẽ nín cười, người này đúng là không hổ danh leader: “Là ai bắt hai cậu gọi vợ là chị dâu hả? Không, chỉ là đem con mèo qua thôi. Mà maknae với Yenny hình như có chuyện gì đó không ổn, hai người giận nhau chuyện gì chồng có biết không?”
“Buin cứ kệ hai đứa tự giải quyết đi. Chuyện giữa hai đứa, mình xen vào có ích gì”
“Sao lại không có ích? Chồng nói cứ như người ngoài ấy, dù sao cũng là người mai mối mà...”
“Ừm, vậy để chồng nói chuyện với maknae. Buin ăn chưa vậy?”
“Hỏi lạ, giờ này đương nhiên vợ ăn rồi”
“Khục...khục, chồng không hỏi vợ mà hỏi con mèo buin của chồng kìa..haha”
Hwang Bo nghe tiếng cười bên kia đầu dây, thoáng đỏ mặt, quay lại nhìn con mèo trắng đang lim dim cuộn tròn trên bàn ăn. Tự nhiên lườm nó một cái. Hay rồi đây Hwang Bo, ghen với ai không ghen, đi ghen với một con mèo
“Vợ không cho nó ăn, từ mai sẽ ngược đãi nó đủ kiểu”
“Haha, sao thế được, nó là buin của chồng mà. Mèo buin không ăn được đồ hộp ngoài siêu thị đâu, nó thích ăn cơm trộn với nước kim chi. Mèo mà ăn được cay, thấy tài không? À, sáng sớm với nửa đêm thì uống sữa. Buin dị ứng với cá ngừ đấy, vợ đừng cho nó ăn không lại phải đưa nó đi bác sĩ. Haizz, lần trước, chồng đưa nó đi khám mệt mỏi lắm”
“Shillang này”
“Ừ, sao?”
“Shillang biết vợ thích ăn món gì nhất không?”
“...”
“Shillang biết vợ bị dị ứng với món gì không?”
“...”
“Shillang biết vợ lúc buồn thì hay làm gì, lúc vui thì như thế nào không?”
“...”
“Còn nữa, shillang có biết con mèo này là mèo đực không vậy?”
Hwang Bo gào lên trong điện thoại rồi tắt luôn máy. Cô nghĩ đúng mà đúng không? Anh chưa bao giờ thực sự hiểu cô cả
“Ya, mày mà là buin ư? Phải là shillang chứ. Người ta gọi mày thế nào mày cũng nghe sao? Chỉ cần ở bên cạnh người ta thì mày thành thế nào cũng được sao? Ngay cả thứ ở bên cạnh mình lâu như vậy cũng không nhìn ra, con người đáng ghét này.”
Ôm con mèo chui vào trong chăn. Đêm nay với Hwang Bo thật là khó ngủ
Nhãn:
Race of Love
,
Ssangchu Fanfic
,
Ssangchu fans
Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013
[2011] [Eng Sub] Kim Hyung Jun Music High. Guest HwangBo
[Trans] Những cảnh bị cắt bỏ của Ssangchu couple trong WGM
Ở công viên nước - tập 15
1. HB đặt khăn choàng lên vai HJ, Seo In Young hỏi rằng có phải cô đang chăm sóc cho một đứa trẻ không? HB trả lời là "Đúng đấy". Ở trong phòng phỏng vấn, HJ cho biết: "Tên gọi thân mật của vợ là Tướng quân (General) và cô ấy dĩ nhiên có thể chiến thắng phù thuỷ SIY.
Chuyển nhà - tập 16, 17
2. Ngồi trên xe tải, HJ đã mang máy ảnh ra khoe HB những bức hình anh chụp ở Thailand.
3. Trong căn hộ mới, HJ nhắc lại với HB rằng mình bị mất điện thoại vì thế, cũng bị mất số của vợ. HJ xin lại số của HB và HB cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
4. Khi HJ đặt "hợp đồng hôn nhân" xuống dưới tấm kính, HB tỏ ra lo lắng anh sẽ làm vỡ tấm kính và bị thương bởi vì anh đã cầm tấm kính rất không cẩn thận.
5. Sau khi tặng cho HJ chiếc khăn, tại phòng phỏng vấn, HB cho biết, cô đã thức cả đêm để hoàn thành chiếc khăn vì đó là lời hứa giữa 2 người. Cô ấy là một người rất coi trọng lời hứa vì thế bạn bè ít khi hứa với cô. Trong suốt 10 năm kể từ khi debut, HB chưa bao giờ để người quản lý phải đợi. Cô thường sẵn sàng trước 15 phút.
6. Mọi người đều nghĩ rằng HJ không có thời gian để luyện tập Piano nhưng thực tế là anh đã thuê một giáo viên dạy piano. Tiếc rằng, anh chỉ mới học được 1 buổi trước khi đi tour sang Thailand.
7. Khi đang đánh đàn bài 'bogoshipda' HJ đã dừng nửa chừng và nói rằng mặc dù nghe có vẻ nhiều cảm xúc hơn lần đầu nhưng không nên chơi piano với bộ mặt râu ria thế này mà nên giữ cảm xúc thật trong sáng khi chơi nhạc bài này. Thế rồi anh chàng đi vào nhà tắm cạo râu rồi trở ra chơi lại bài piano.
8. HJ nói có thể anh sẽ thử chơi bài 'bogoshipda' vào lần tiếp theo...
9. Sau khi HJ kết thúc việc hát bài dang dở 'dahaengyida' HB nói rằng đã đến lúc phải dọn nhà. HJ cảm thấy có lỗi nên bắt đầu đi theo sau cô như một chú cún con vậy. Anh xin lỗi và nói rằng sẽ hát lại cho cô vào tối nay. Sau đó, anh chỉ tay vào bức tranh mà các fan vẽ tặng được treo trong nhà và nói rằng: "Làm sao mà cậu lại có thể như thế chứ, Hyun Joong" khiến HB phá lên cười.
10. Khi bơm phao, HJ đã chộp lấy cái bơm ra và nói "Liệu chúng ta có thể hoàn thành việc này vào năm con lừa không?" và bắt đầu bơm với tốc độ rất nhanh. Thế nhưng được chốc lát thì anh cảm thấy rất mệt nên nói: Có phải chồng đã nói rằng cần phải có suy nghĩ tích cực và hăng hái đúng không? Lúc này, chông nghĩ một cách tích cực là chúng ta chẳng cần cái phao này làm gì.
11. HJ mất điện thoại nên HB đã làm một túi đựng điện thoại với dây đeo bằng vải trắng cho HJ đựng điện thoại (các bạn có thể nhìn thấy nó trong phần phỏng vấn ở tập sang Nhật).
Tại Nhật - tập 19
12. Ở Nhật, HJ và HB đã đi tới một cửa hàng bán CD. HB đi thẳng tới quầy bán CD của SS501 và bắt đầu chọn. Cô hỏi HJ tư vấn nên mua đĩa nào. Anh đã giới thiệu một CD với cô và nói rằng, chính anh cũng chưa có nó đâu. (Các bạn có thể nhìn thấy CD này khi HB thu dọn để rời phòng thu ra sân bay).
Đi nghỉ cùng cặp đôi Alshin - tập 20/21
13. Ở một trong những cảnh đầu tiên, sau khi HJ nói rằng HB giống như một người lạ... Anh còn tiếp tục nói: "Sau khi trở về từ Nhật Bản, cảm giác của một cặp mới cưới hình như lại bị mất đi". và cô đã đáp lại rằng cô đã đi tới Nhật Bản bởi vì cô phải ở một mình trong căn phòng trống.
HJ nói rằng anh sẽ rất không thoải mái khi cặp đôi Alshin đến, có lẽ anh sẽ bắt đầu làm quen bằng việc nói: "Chào anh, Alex" và HB đã trả lời rằng "Tại sao chồng không cố gắng để gần gũi với vợ hơn trước đi?
HJ nói rằng sau khi cặp đôi Alshin đến, sẽ có cơ hội để gần gũi nhau hơn.
14. Trên chiếc thuyền câu cá, HB đã bị trượt chân ngã một lần và sau đó, HJ lúc nào cũng kè kè bên cạnh để bảo vệ cho cô.
15. Sau khi trở về phòng nghỉ, HJ và Alex chuẩn bị bữa tối. HJ đã làm bánh gạo cay và Alex tỏ ra shock với cách mà HJ cho muối và trộn làm bánh gạo nhưng kết quả cuối cùng là ai cũng khen ngon.
16. Trên bờ biển, HJ đã đề nghị HB đi vứt rác. Trên đường trở về, HB đã đi mua đồ uống nhưng cô không biết HJ thích loại nào nên đã mua một loại đồ uống tốt cho sức khoẻ. Sau đó, HJ cho biết anh thích đồ uống vị táo.
Chụp ảnh cưới - tập 22 và 23
17. HB cảm thấy rất bất ngờ khi thấy HJ cầm đuôi váy cho mình.
18. Sau cảnh hôn, mọi người ở studio hỏi xem HJ đã thực sự hôn hay chưa? HB trả lời là chưa trong khi HJ nói đã hôn. Kết luận cuối cùng là môi HJ đã chạm vào má HB nên kết luận là đã hôn.
19. Khi đang ăn trưa cùng Boram. Boram nói rằng HB rất khác khi cô ở bên cạnh HJ. Khác hoàn toàn so với khi cô ở cùng bạn bè. HJ đã hỏi Boram là HB khác thế nào? (Tiếc là câu trả lời bạn miêu tả không nhớ :S)
20. Trong phòng phỏng vấn, HJ nói rằng sau ngày chụp ảnh cưới, anh cảm thấy khoảng cách giữa 2 người đã thu hẹp và cảm giác gần gũi hơn. Từ giờ, anh nghĩ rằng anh phải tiến tới và làm điều gì đó cho đám cưới này, dành cho vợ...
HJ hi vọng HB sẽ không nghĩ rằng cô 29 tuổi và anh ấy 23. Anh không muốn hai người phải ngại ngùng nữa và hi vọng mối quan hệ giữa 2 người thực tế hơn.
HJ cũng nói: "Tôi không nghĩ cô ấy già hơn tôi hay cô ấy là chị mình nữa. Trên thực tế, khoảng cách tuổi tác giữa hai chúng tôi đang ngày càng hẹp lại".
Chuseok Special - tập 25
21. Theo những người hâm mộ có mặt tại buổi ghi hình, Joong Bo đã nói chuyện với nhau rất nhiều lúc đầu nhưng nửa chừng thì họ không thấy nói chuyện tiếp nữa...
22. HJ cho biết, phần đệm guitar trong phần trình diễn bài Get Hot đã được chính anh ghi âm vào ngày hôm trước buổi ghi hình.
23. Trong trò chơi ăn bánh (peppero game), lúc đâu, joongbo đã không thể thực hiện được và 2 lần ngừng giữa chừng vì HB cứ nhoài người ra sau vì buồn cười. Bởi vậy, HJ đã bảo HB nhắm mắt lại để anh ăn bánh và cuối cùng họ đã thành công. Ở thời điểm đó, Crown J ở sau lưng HJ đã hét lên: "Ôi, họ chạm môi kìa".
24. Sau khi cả hai thắng trong phần thi đấu vật, họ đã nắm tay nhau và nhảy vòng quanh một cách hạnh phúc. Kể cả Kim Gura cũng xông vào ôm họ và ăn mừng.
Ở nông thôn - tập 24 và 26
25. Trên đường tới nhà bà cụ ở nông thôn, khi HJ đang lái xe, giọng nói phát ra từ thiết bị định vị toàn cầu là giọng một cô gái. HJ biểu lộ sự không hài lòng của mình rồi nói: "Cái cô này đang nói với giọng ra lệnh. Chồng không thích chút nào".
HB đã bị bất ngờ và hỏi có phải cách cô ấy nói cũng là ra lệnh phải không? HJ trả lời không phải, nó hay và anh thích giọng cô. HB đã cười rất sung sướng.
26. HB thay lái cho HJ và HJ có thời gian để thưởng thức một chiếc bánh qui hương vị quả óc chó. Đang ăn thì HJ nói "Đây không phải là bánh qui óc chó. Chẳng có chút óc chó nào ở đây cả".Sau đó anh chàng ngả lưng ghế ra phía sau và bảo sẽ chợp mắt một chút. Đột nhiên, cổ HJ bị vướng vào dây bảo hiểm ghế ngồi và rồi anh chàng rú lên: "Ahhh, có khi sẽ có người bị chết vì dây bảo hiểm này mất. Nó cũng có thể là vũ khí giết người đây".
27. HJ trở lại lái xe và khi nhìn thấy trạm thu phí, HJ nói "Bà xã, tiền" và HB đáp "Ha ha, chồng gọi vợ là bà xã" và cười phá lên trong khi HJ không tỏ ra bất ngờ cũng như có phản ứng nào đặc biệt. (Ở thời điểm đó, mọi người trong trường quay trở nên vô cùng yên lặng)
28. Khi đang tám chuyện với HB về vùng nông thôn, HJ hình dung ra cảnh dân làng sẽ chào đón họ bằng việc nói "Xin chào mừng tới với.... (tên làng)"... Và bắt đầu hát bài hát Get Hot của HB. HB cảm thấy bị thu hút khi HJ bắt đầu bắt chước những điệu nhảy của mình. Cô cười lăn lộn. HJ càng tỏ ra thích thú và hát lại. Lúc đó đến phần điệp khúc "dala dala dda~', HJ đã dùng tay giữ cổ của mình để làm giọng rung rung giống như là hiệu ứng âm thanh điện tử. HB chết vì hạnh phúc.
29. HB nhìn thấy những bông hoa cosmo và bắt đầu hát một bài hát (something that goes co-s-mo~~~). HJ đã hỏi cô với một giọng rất nghiêm túc tại sao vợ lại hát một bài hát như thế cơ chứ? Sau đó anh bắt đầu hát một bài hát thiếu nhi (something that goes like 'just like the snow~ white white cAndy floss~ hold mummy’s hand~ play and eat cAndy floss~' stressing on the word can-dy-flo-ss~~~) HJ nói rằng bài hát này thật dễ cho lũ trẻ.
30. Trong phòng phỏng vấn, HB nói một vài điều về đôi mắt của HJ. Cách mà anh nhìn cô, biểu lộ của đôi mắt rồi vẻ mặt mà anh thể hiện dường như đã thay đổi...
Ssangchu Olympics - tập 27/28
31. Lúc ngồi trên ghế sau cuộc thi chạy marathon, HJ muốn tháo miếng băng dán thương ở ngón tay của mình để dán lên vết thương ở chân của HB. Nhưng sau đó, HJ nhận ra rằng như thế có thể sẽ lây lan vi trùng nên anh nói Thật là tiếc!
32. Sau cú gọi điện thoại cho bạn HJ, HJ bị choáng sau khi HB tỏ ra rất giận và nghĩ có khi cô say xỉn nên đã dán mắt vào từng hành động của cô không dám lơi ra và cố làm mọi thứ mà cô làm.Ví dụ, khi HB uống nước, HJ đã nói "Vợ ơi, chồng cũng muốn uống nước" và khi HB ăn chuối, HJ nói: "Nếu vợ đang ăn chuối thì hãy bóc cho chồng một quả đi".
HJ sau đó nói rằng anh cũng là người phải trả tiền thuê nhà. HB đáp lại là ngôi nhà được thuê dưới tên của cô. HJ đáp lại: "Thế thì chống đoán tất cả việc chồng phải làm là rời khỏi nhà đúng không" và sau đó giả vờ giận dữ rồi đi ra khỏi nhà. HB bị shock và hỏi "Anh ấy đi thật sao?"
32. Cũng có một cảnh khi HB đi tất và cứ liên tục hỏi HJ là trông có sexy không?
33. Không khí trong trường quay nhìn bên ngoài không ổn lắm (vì sự chia tay của cặp đôi Anbi và các cặp khác cũng đang không thoải mái với nhiệm vụ "chuyến đi chia tay") và các đạo diễn cũng yêu cầu các cặp không nói chuyện với nhau để các cặp không biết ai đã trả lời như thế nào "Xin lỗi" hay "I love you"... nên HB và HJ không trò chuyện nhiều lắm...
Công viên giải trí - tập 31/32
34. Tại cuộc phỏng vấn đầu tiên, HJ nói rằng mùa thu đến rồi, mọi người sẽ trở nên u buồn và cũng là mùa khiến cho nhiều cặp chia tay. Vì thế, anh muốn đến chơi và vui vẻ ở công viên giải trí. Để khi trở về nhà, họ có thể nói chuyện về quãng thời gian vui vẻ mà họ có ở công viên. HB nói nhìn thấy HJ vui vẻ là cô cảm thấy hạnh phúc và bỗng dưng nghĩ... Ah, chồng giống như một đứa trẻ...
35. Tại quầy hàng bán sinh tố, HB thua trong trò kéo - búa - bao. Cô đã hỏi HJ xem anh thích vị gì và anh đã trả lời là anh muốn trộn tất cả các hương vị. Sau đó, HB đã nói rằng "Tôi muốn... Nho" cùng thời điểm với HJ nói "NHO!". Cả hai nhìn nhau rất bất ngờ vì không ngờ lại trùng hợp thế, giống như là lúc họ chọn váy cưới vậy.
36. HB giục HJ chạy nhanh để xếp hàng tham gia trò roller coaster, nhưng anh nói cứ từ từ và tận dụng thời gian bên nhau vì anh đã đặt trước chỗ rồi. HB nói với anh rằng anh đang càng ngày càng có khiếu "ăn to nói lớn".
37. Sau khi HJ làm sóng quanh gốc cây và chạy mất, HB đã đi theo và đưa cho HJ chiếc máy ảnh. Anh xem clip xong rồi nói: "cái gì thế này, vợ đã ghi lại sao..." Cả hai đều rất vui thích.
38. Tại quầy kem, cả hai muốn ăn những loại khác nhau nên HB nói rằng hãy tự mua. HJ nói anh không hề mang theo đồng tiền nào cả và đề nghị HB mua cho anh. HB không tin anh nên HJ đã tự lục ví của mình rồi nói chỉ có mỗi địa thoại thôi. HB tự tay lục ví HJ và thừa nhận đúng là anh không mang theo đồng nào.
39. Khi đang mua kem, HJ đã đề nghị người bán hàng đưa cho anh trái bóng nhiều màu sắc. Anh đã cười vô cùng trìu mến với người bán hàng. Nhìn thấy vậy, HB đã làm cử chỉ muốn ngất đi. Người bán hàng đưa cho anh một quả và Hj nói "Ồ, tay bạn đang run kìa, có phải bạn bị chứng run tay không vậy? Có vẻ như bạn uống nhiều rượu".
40.Trong lúc đang ăn, nói rằng trong tương lai anh sẽ phải kiếm đủ tiền để thuê những chiếc máy ở công viên này về nhà chơi. HB nói rằng cô cũng đã từng nghĩ tới điều này trước đây nhưng những việc như thế chỉ có trong phim thôi. HJ đã nói rằng: "Không, có thể chứ, chồng sẽ thuê một chiếc cốc xoay tròn cho vợ trong 1 giờ"
41.Trước khi kết thúc cuộc gọi với Kyu Jong, HB bảo HJ hỏi Kyu Jong xem cậu ấy muốn gì cho bữa tối: Đồ ăn hàn, Tây hay đồ ăn Trung Quốc và Kyu Jong đã trả lời là đồ ăn Hàn Quốc.
42. Trong lúc ăn miến trộn, HB hỏi HJ:"Tại sao chồng lại muốn thắng vợ. chồng muốn làm gì sau khi chiến thắng". HJ trả lời như thế thì chồng có thể sẽ tìm thấy người phụ nữ mạnh hơn. HB thấy rất giận và nói rằng cô muốn hủy lời mời tối nay với các em trai. HJ không hề có ý định vỗ về cô, thay vào đó bắt đầu gọi cho Kyu Jong để huỷ cuộc hẹn. HB nói "Cái gì vậy" và bỏ qua cho HJ.
43. Trong cuộc phỏng vấn sau đó, HB nói "Tính cạnh tranh luôn hừng hực mà chúng tôi có tốt cho cả hai. Nếu tôi không có tính cạnh tranh, chồng sẽ thấy thật vô nghĩa. Tôi muốn chồng có cảm giác anh ấy là số 1"
44. HJ nói "Sau này, chúng ta tới công viên hoang dã, sẽ có sư tử và gấu. Nếu vợ cho gấu ăn bánh mỳ, nó sẽ đứng dậy và ăn bánh mỳ". HB nói bất kể điều gì HJ nói nghe đều là nói dối sau đó cười phá lên. HJ đã đáp lại lời HJ với thái độ nghiêm túc "Làm sao mà hình ảnh của mình lại như vậy trong mắt vợ chứ? Khoác lác ư? Nói dối ư?..."
Sắp đặt cuộc hẹn hò - tập 34
45. Trong trò chơi nói thật, HB còn một lần thua nữa. Ye Eun đã hỏi HB rằng liệu cô đã từng ghen vì HJ trước đó chưa và HB đã trả lời là có, khi anh nhìn những người phụ nữ khác. Vì thế, Ye Eun đã hỏi Hj tại sao anh lại nhìn người phụ nữ khác. HJ trả lời rằng anh thực sự chẳng nghĩ nhiều về điều gì cả. Thi thoảng anh nhìn cô nào đó vì thấy người đó có gì đó kì kì. Nhưng bây giờ, vợ là người duy nhất mà HJ nhìn như 1 người phụ nữ. HB cười hạnh phúc.
46. Trong lần chọn cặp cuối cùng, nếu sắp cặp thành công, họ bộc lộ vẻ mừng rỡ còn nếu không thành, họ định sẽ kêu là "wa~~wa~~wa~~'". Cuối cùng,mặc dù các cặp được sắp xếp thành công nhưng HJ lại nhầm lẫn và kêu "wa~~wa~~wa~~" khiến HB hoảng và ngay lập tức nhắc nhở anh và chúc mừng 4 người. Khi 2 cậu chủ trẻ và các thành viên WG ra về, HB đã bảo họ hãy trao đổi số điện thoại cho nhau.
Pusan tập 35
47. Trong xe ô tô, HJ nói chắc HB là người biểu diễn mở màn. HB nói SNSD trình diễn đầu tiên và anh đáp lại: "Ah~ thế thì chống phải để ý mới được".
48. HB trở về sau khi biểu diễn, HJ đã ra cửa đón cô, giúp cất túi cho cô và đi lấy đồ uống cho cô. HB nói với Jins "con bị đánh đúng ko?" và HJ bảo không hề đánh Jins. Cô bắt đầu gọi HJ "Này..." và anh nhìn cô chằm chằm. HB dừng lại và nói "Thôi, vợ xin lỗi". HJ hỏi tại sao cô cứ gọi anh là Này?
49. Trong lúc đang đi dạo trên bờ biển thì Jins ị. HJ nói "Vợ à, vợ chỉ ị có chút ít mà cũng mất nhiều sức thế à". Sau đó, HJ đã viết tên HB trên bãi cát bằng mông.
50. Sau khi tắm cho Jins, HJ rút máy sấy ra và giả vờ bị điện giật. HB đã bị shock.Hẹn hò mùa đông - tập 36
51. Ngồi trên ghế sofa ở phòng khám, HB giúp HJ lau nhử mắt rất tự nhiên. HJ cũng đáp lại tự nhiên như đó là một chuyện rất bình thường.
52. Khi HJ đi lấy giầy trượt, HB đã nói cỡ giầy. HJ lấy nhầm 2 chiếc giầy chân phải cho HB. Cả hai đều tình nguyện đi đổi lại nhưng cuối cùng thì HB tự đi đổi lại.
53. Trong phòng phỏng vấn, khi được hỏi tại sao không giúp HB đứng lên khi cô ấy bị ngã, HJ cho biết anh không muốn giúp cô đứng dậy vì cô cũng luôn cố tình khiến anh bị ngã. Anh chỉ giúp đỡ nếu tình huống nguy hiểm và thực tế thì cô ấy có thể tự làm tốt, không có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra cả.
54. HB đề nghị cá cược tiếp với chỗ kẹo chua còn lại nhưng lúc đầu HJ từ chối và bảo vợ mang chỗ kẹo đó đến Club và ăn cùng bạn của vợ ở đó.
Ngày tạm biệt - tập 36, 37
55. Về cơ bản thì không có cảnh nào bị cắt. Chỉ có cảnh ăn BBQ là không chiếu.Cuộc phỏng vấn cuối cùng, HJ nói rằng anh không quan tâm mọi người gọi anh là rau diếp hay KHJ, anh chỉ hi vọng mọi người không trách anh. Anh yêu quí tất cả các khán giả nên hi vọng khán giả cũng yêu anh và sau đó, HJ kết thúc cuộc phỏng vấn với "Sarang haeyo~"
Credits: snolaxy84@soompi + stargirl777@soompi + ssangchu group@baidu
Vtran: Keobeo012@kst.vn
Thứ Hai, 24 tháng 6, 2013
[24.06.13][Hyun Joong] 2013 Oricon singles chart
Bảng xếp hạng Oricon từ 24/12/2012 đến 17/06/2013
Kim Hyun Joong: No.27 (album Tonight)
Credit: 爱贤21度C@weibo
[24.06.13][Hyun Joong] 2013 Kpop Artists with 50k+ Unit Sales in Japan
Bảng xếp hạng số lượng album của Nghệ sĩ Hàn Quốc bán ra ở Nhật Bản
Kim Hyun Joong với 256,645 bảng
Credit: 爱贤21度C@weibo
[24.06.13] Hwang Bo "vào vai" chàng ngố Kim Soo Hyun
"Chàng ngố" Hwang Bo và Kim Soo Hyun, ai ngố hơn? :))
Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2013
[21.06.13] Hwang Bo's tweet
[20.06.13] Hwang Bo ở Hong Kong
Sao chị ở HK hoài thế, ganh tị với người đứng kế bên :'(
Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013
Kim Hyun Joong - (130305) tvN enews 'Star Life Secret'
김현중(Kim Hyun Joong) @ 130305 tvN enews 'Star Life Secret'
credit: cozy jj@YT
Ngày 28/04/2008, ssangchu couple chụp hình đi hưởng tuần trăng mật ở Jeju
Credit: Ssangchu Couple Thailand
Nhãn:
coincidence
,
Hyun Joong
,
Ssangchu couple
Greatest Love Drama got inspiration from Ssangchu Couple??????????????
Có ai xem phim Greatest Love chưa? Bộ phim nói về mối tình của một ngôi sao đang lên và một nghệ sĩ hết thời; liệu BK phim này có lấy cảm hứng từ Ssangchu Couple??? ^^, mình chỉ đoán thế thôi :))
Khi xem phim này, Hyun Joong nghĩ rằng vai Dok Go Jin rất hợp với anh ^^
Khi xem phim này, Hyun Joong nghĩ rằng vai Dok Go Jin rất hợp với anh ^^
GL và Ssangchu Couple có những điểm giống nhau???????????
Trong phim có một ban nhạc nữ gọi là Thiếu Nữ Quốc Bảo, có 4 thành viên, nữ chính chính là Leader của nhóm nhạc đó
"đóng dấu và để lại dấu" =))
Kim Hyun Joong hô thần chú "Khắc phục" giống DGJ nè :))
credits: Ssangchu Couple & SS501 Thailand + hbhjlovlikthis @soompi
Còn bạn nghĩ sao???? ^^
Kiyomi 4D Official ^^
Như đã hứa, nếu tin nhắn (thứ 27) của anh được 6006 bình luận thì vid Kiyomi sẽ được đăng lên ^^
Trang chủ đã có một ngày bị dội bom, Kim shilang àh, anh coi nhẹ sức mạnh của fan anh rồi đó =))
cre: kimhyunjoong606@YT
Trang chủ đã có một ngày bị dội bom, Kim shilang àh, anh coi nhẹ sức mạnh của fan anh rồi đó =))
cre: kimhyunjoong606@YT
Thứ Năm, 20 tháng 6, 2013
[Fanfic] RACE OF LOVE (Ssangchu Fic) (Chapter 17 & 18)
Tên fic: Race of Love
Author: Hoathachthao28
Editor: Vy_julie
Rating: K
Chapter 17
==============================================================
Chapter 18
(to be continued...)
Author: Hoathachthao28
Editor: Vy_julie
Rating: K
Chapter 17
NGƯỜI LẠ
Suốt mấy ngày sau, dưới áp lực và cả vũ lực của Boram, Hwang Bo buộc phải kể hết không thiếu một chữ nào chuyện của cô và Hyun Joong. Từ chuyện shillang bất ngờ đến nhà cô, chuyện ngày Valentine cho đến chuyện tin nhắn bí mật trên bờ biển Jeju. Boram nghe mà hết tròn mắt lại tròn miệng, tất nhiên, Hwang Bo tự lược bớt phần cưỡng hôn để đảm bảo an toàn tim mạch cho cô bạn thân.
Boram trước đây vốn không có cảm tình với shillang, thậm chí là ác cảm vì cô nàng luôn cho rằng vì shillang mà Hwang Bo chịu nhiều búa rìu dư luận. Nghe xong chuyện, Boram lại quay sang mắng cô đến một cơ hội cũng không cho shillang. Cô ấm ức vặc lại
“Này, cậu là bạn ai thế? Lúc trước cậu suốt ngày chê shillang còn gì?”
“Lúc trước cậu ta còn trẻ, giờ khác rồi, phải có cái nhìn khác. Lúc trước mình không thích cái cách cậu bên cạnh cậu ta rồi bản thân mình cũng bị thay đổi, giờ nhận thấy, thực ra cậu cũng có khả năng thay đổi con người đó.”
Cô ngây ngây ngô ngô suy nghĩ, cô cũng có thể thay đổi được con người ấy sao? Nhớ lại trước đây, khoảng thời gian đầu tiên hai người bên nhau, cô vô cùng vất vả để hiểu được suy nghĩ của người ấy, cô luôn cố gắng diễn vai một noona chững chạc bên cạnh shillang bé nhỏ. Dần dần cô thực sự trở thành buin lúc nào không hay, ở bên người ấy cười đùa trò chuyện, hòa hợp với những câu đùa “không ai cười nổi” của shillang giống như đã quen nhau từ rất lâu trước kia. Đó là khả năng của cô sao?
Mải suy nghĩ, cô chẳng hề thấy trên môi Boram, một nụ cười điểm nhẹ.
***
Jae Joong không chịu nổi tên bạn thân có đầu óc 4D này nữa, hẹn anh đến phòng gym tập rồi cuối cùng chỉ có mình anh tập cơ đến rã người còn hắn ung dung ngồi ghế mát xa suy suy nghĩ nghĩ cái gì đó cả mấy tiếng đồng hồ. Mà anh hận nhất là, không thể hiểu nổi trong đầu hắn, rốt cuộc nghĩ cái gì, chỉ thấy hắn nhìn chăm chăm điện thoại, lúc thì cười lăn lộn, lúc lại đăm chiêu, lại có lúc cáu giận nhướng lông mày.
Không kiềm được, anh lân la đến gần huých huých Hyun Joong
“Người anh em, mình có chuyện này nhờ cậu”
“Gì?”- Ai đó không thèm nhấc mặt lên hỏi lại cộc lốc
“Có một hậu bối muốn ăn với cậu một bữa cơm. Chỗ quen biết nên mình đồng ý rồi”
“Cậu thành manager của tôi từ bao giờ thế?”
Jae Joong giật mình, cứ tưởng cậu ta không chú ý, ai ngờ cậu ta nghe không sót chữ nào
“Bận chết được, mình không có thời gian”- Hyun Joong đáp gọn lỏn rồi nhấc mông đứng lên.
“Ya, cậu bận thế còn rủ mình đến đây làm gì?”- Jae Joong cáu
“À, cậu không nhắc lại quên”- Hyun Joong mắt sáng lên như nhớ ra điều gì-“Có cái quần này mặc vô cùng vô cùng thoải mái nên mang đến cho cậu một cái.”-rồi ném cái quần cho Jae Joong không quên tặng kèm nụ cười thật tươi.
Quản lí Park đi sau nhìn Jae Joong chẹp miệng một cái đầy đồng cảm, người này rõ ràng biết tuổi ông chẳng còn trẻ trung gì, mang vẻ mặt hớn hở tặng quần cho ông khiến ông không cách nào từ chối. Nhân viên nam trong công ty, nhiều ít cũng phải 30 người, ai cũng bị nhận quần như thế. Haizz
Ra khỏi phòng tập đã hơn 12 giờ đêm, quản lí Park giờ chỉ muốn mau chóng lái xe về nhà làm một giấc. Khổ nỗi Hyun Joong đang nghe một cuộc điện thoại, chậm trễ việc lên xe, chú Park không kìm được ngáp dài một cái. Vừa ngáp xong thì thấy Hyun Joong tắt điện thoại bước đến, còn chưa kịp mở cờ trong bụng đã nghe anh nói “Cháu có việc cần xe, chú đi taxi về được không? Thật phiền chú quá”. Tắt điện. Vừa nói anh còn vừa nắm tay quản lí Park, mặt biểu lộ vẻ xin lỗi đến bậc cao nhất, nói xong liền phóng xe đi. Bỏ lại ai đó đứng bên đường ngáp cũng chẳng ngáp ra được nữa.
***
Hwang Bo và Boram vui chơi gần một tuần ở Ma Cao, ngày cuối cùng về Boram còn nhìn tháp Ma Cao đầy nuối tiếc. Hwang Bo ấy à, cho tiền cô cũng chẳng chơi cái trò hại tim ấy lần nữa. Ai cũng bảo cô nam tính rồi nói cô khỏe mạnh, chẳng ai biết rõ cô cả, ngay cả Boram. Chuyện cô sợ độ cao, chuyện cô xem phim, người ta còn chưa rút khăn, nước mắt cô đã đầy mặt thì chắc chỉ mình cô biết. À không, có lẽ còn có một người nữa biết.
Máy bay hạ cánh xuống Hàn Quốc là 12 giờ 15 phút đêm. Thật là hiện đại, buổi chiều còn tung tăng dạo quảng trường Senado, đêm đã bước trên đất Hàn Quốc. Hwang Bo đi taxi về nhà, tài xế giúp cô dỡ đồ đạc xuống, 1 vali to, một đống túi quà lớn quà bé cho mẹ, chị dâu và cháu gái, 1 túi xách của cô nữa. Nghĩ là không nhiều đồ mà hóa ra lại nhiều vô cùng, vì lúc thò tay tìm chìa khóa cổng dưới chậu cây cảnh, chìa khóa không cánh mà bay!
Kì lạ nhé, lẽ nào cô đã đến lúc gặp phải triệu chứng đáng trí của tuổi già? Cô nhớ rõ mình để chìa khóa ở đó mà tìm tới tìm lui không thấy. Nhìn đồng hồ đã quá nửa đêm, điện thoại lại hết sạch pin. Rốt cuộc, Hwang Bo chống tay, thở dài, nhìn mấy túi quà hàng hiệu vừa mua, cô nhắm mắt ném chúng qua hàng rào. Vẫn còn may, hàng rào nhà cô không quá cao, cố gắng thì vẫn có thể vác được vali quần áo kia qua, cô quyết định trèo rào vào nhà của mình.
Còn đang băn khoăn xem nên ném tiếp túi xách hay vali, chợt có bóng đen bay vút qua cô, nghe bịch một cái trước mặt. Hwang Bo ngẩng lên, khuôn mặt ai đó quen thuộc đã ở bên kia hàng rào nhìn cô cười thật tươi. Mà cô thì chỉ có thể khổ sở nói “Đây có tính là đột nhật trái phép không?”
“Là ra tay giúp đỡ người gặp hoàn cảnh khó khăn. Buin có thể nâng chiếc vali kia lên không? Chồng giúp buin đưa qua.”
Đành vậy, người ta đã muốn giúp đỡ, cô đâu thể lạnh lùng chối từ. Vừa nâng chiếc vali lên một chút đã thấy trên tay nhẹ bẫng, anh cứ như không cần dùng sức nhẹ nhàng giúp cô mang sang bên kia. Trong chớp mắt, đồ đạc và “người lạ” đều ở trong vườn, chỉ có mình chủ nhân là đứng ngoài đường, loay hoay trèo lên.
Hyun Joong thì thầm “Cần chồng giúp không?”
Hwang Bo bặm môi bám lấy thanh sắt kiên quyết “Không cần!” – thầm nghĩ, người ta chỉ nhảy một phát là qua chẳng lẽ cô lại không qua được? Nhưng sự thật lại thêm lần nữa chứng minh cô đúng là đã có triệu chứng của tuổi già, lúc qua bên kia, chân hơi run nên bước trượt, Hyun Joong mau chóng ôm lấy eo, đỡ cô xuống. May cho cô là trời tối nên anh không thấy mặt cô vì xấu hổ mà đỏ lựng.
Hyun Joong lại ngay lập tức quay sang xách vali bước đến cửa. Sải bước dứt khoát đến nỗi cô hoài nghi người này thật sự chưa bao giờ biết xấu hổ là gì, hoặc có thể đây không phải nhà của cô nữa rồi.
"Cậu đổi nghề làm bảo vệ cho nhà tôi từ khi nào vậy?"- Cô bước lên ngang anh
"Buin nói xem."- Anh không đáp mà hỏi lại, lẳng lặng đặt vali xuống thềm
Hwang Bo cắn cắn môi, cô đi Ma Cao liền 6 ngày, điện thoại không hề mở. Vừa rồi trên taxi mới mở máy, hệ thống báo hơn 20 tin nhắn của anh. Cô không muốn đoán, cũng không muốn nghĩ, người này lại lo lắng cho cô đến vậy. Không thể nói gì thêm, cô im lặng bước đến nhấn mã số mở cửa.
Lần một nhấn, máy rè một tiếng báo sai mật khẩu. Có lẽ tối nên cô bấm nhầm.
Lần hai bấm, vẫn một tiếng rè khô khốc vang lên. Có một chút lo lắng, cô nghĩ nghĩ lại mật khẩu rồi bấm tiếp.
Vẫn vậy. “Reeeeeeee è”. Bắt đầu hoang mang nhé. Cô căng mắt nhìn số nhà đính trên tường, đúng là nhà cô rồi mà. Lại căng mắt nhìn bảng số, dù bảng số có đèn sáng.
Lần thứ tư. Không sai. Cô không thể mở được cửa vào. Nghĩ hơi xấu hổ với người đứng cạnh.
Thực ra, mã số cho phép nhấn 5 lần. Nhưng cô biết nếu bấm thêm lần nữa mà vẫn sai thì chuông báo động sẽ kêu inh ỏi. Đêm hôm thế này, rất ảnh hưởng hàng xóm. Đành vậy, mai gọi thợ đến sửa.
Cô chán nản nhìn đống hành lí. Bóng đen bên cạnh cất tiếng nói “Vừa hay có thể làm được bài thơ bấm mã số nhé buin” – anh hào hứng xuất khẩu thành thơ – “Lần một bấm không đúng. Lần hai bấm vẫn sai. Bấm lần ba không được. Kết quả phải đứng ngoài”. Đọc xong không nhịn được tự mình cười haha luôn.
Vui thật! Cô trừng mắt nhìn anh. Có điều trời đúng là tối nên ai đó không thấy được, vẫn tiếp tục cười. Cô mặc kệ anh rồi quay lưng bỏ ra sau nhà. Ai đó thôi cười, vội bước theo cô.
“Buin, hay là đến nhà chồng đi. Giờ muộn rồi”
“Tôi còn chưa đá cậu ra khỏi nhà tôi đấy nhé”
“Thật phũ phàng. Vừa rồi là chồng giúp buin mang vali qua.”
“Tôi cũng chưa hề mở miệng nhờ cậu giúp”
“.”
Phía sau nhà Hwang Bo còn một khoảng vườn nhỏ nữa. Buổi sáng không bận bịu gì, Hwang Bo thích nhất là ngồi bên bậc cửa sổ nhấm nháp một li cà phê, ôm Jins trong tay, nhìn ra thảm cỏ xanh mát ngoài vườn.
Hwang Bo đẩy đẩy một cánh cửa sổ, một tiếng “két” vang lên, cửa liền bật mở. Đúng là cười mà như khóc. Chốt cánh cửa này bị hỏng, cô định gọi thợ từ lâu mà cứ quên mất. Hôm trước khi đi Ma Cao hì hục sửa mà không xong đành đóng vào như vậy. Không ngờ giờ nhờ nó mà cô được vào nhà.
Lại lần nữa vác đồ vào trong nhà, Hyun Joong định giúp cô mang vali qua, lần này cô kiên quyết từ chối.
“Buin định trèo qua cửa vào sao?”
Không trả lời
“Buin thực sự không cần chồng giúp?”
Vẫn không trả lời. Không phải cô thích tự hành xác mình, cô nhớ lại lúc anh đỡ cô vừa rồi, không dám nghĩ đến lần thứ hai như thế. Hì hục một hồi, cả người cô nóng nực, sờ tay lên trán thấy ướt đẫm mồ hôi, cuối cùng cô cũng vào được trong nhà. Cô bật đèn bếp, vênh mặt ngó ra cửa sổ định tỏ vẻ khoe khoang với ai đó nhưng bên ngoài không một bóng người. Cô vươn người ngó hai bên, anh ấy thực sự không có ở đó. Lẽ nào đã bỏ đi rồi sao? Ngồi thừ người trên bục cửa sổ, cô không ngăn được chút trống rỗng trong lòng.
Mệt mỏi đứng dậy bước ra phòng khách, Hwang Bo ngạc nhiên thấy điện đã bật sáng từ bao giờ. Ngạc nhiên hơn nữa, trên sô pha của cô, “người lạ” nằm dài nhàn nhã, hai mắt nhắm lại, hơi thở nhè nhẹ, trên môi còn thoáng thấy nụ cười.
==============================================================
Chapter 18
SHILLANG CỦA BUIN
Boram quen Hwang Bo tính ra cũng được mười mấy năm rồi. Cơ bản là tính tình hợp nhau, lúc cần mắng có người nghe mình mắng, lúc vui có người cùng cười với mình. Hwang Bo tính tình thẳng thắn, dễ gần, lúc nào cũng hào phóng với bạn bè. Đối với Boram mà nói, chỉ có duy nhất một điều ở Hye Jung khiến cô khó chịu. Đó là người bạn này lúc nào cũng cố chấp tự giải quyết mọi chuyện một mình, không bao giờ hé miệng nói với ai. Kể cả những lời vừa rồi về Hyun Joong cô khó khăn mãi mới cạy miệng Hye Jung, cô cũng không chắc đến 10% là sự thật.
Thế nên lúc ở sân bay cô lén lút gọi điện cho Hyun Joong. Đừng trách cô là người bạn không tốt, cả cô và Hyun Joong đều đồng ý cô là người bạn tốt nhất của Hye Jung. Đứa ngốc ấy mà không có cô giúp đỡ, haizz, đến bao giờ mới vui vẻ hạnh phúc được đây? Thế mà sau này, đứa ngốc ấy nghe được chuyện này từ Hyun Joong, còn dám giận dỗi với cô cả một tuần. Người nên giận chẳng phải là cô sao?
***
Hyun Joong đứng sau nhìn Hwang Bo lần lượt ném mấy túi đồ vào nhà, cảm giác chân tay cứ như thừa thãi, muốn giúp cô mà cô lại chẳng để anh làm gì. Anh chỉ biết cười khổ cảm thán, đúng là đại nhân buin của anh có khác. Vốn dĩ, nhận được thông tin mật của Boram, anh đến sớm đổi lại mật mã nhà. Âm thầm chờ đợi cô mở lời nhờ anh giúp đỡ, trong đầu bày ra rất nhiều phương án khác nhau. Cuối cùng, chẳng cái nào có thể áp dụng.
Đành vậy, “kế hoạch giúp đỡ” giờ đổi qua thành “kế hoạch trêu tức”, anh vòng ra trước cửa bấm mã số bí mật rồi nhàn nhã nằm trên sô pha. Kế hoạch này xem ra cũng không ổn cho lắm, lúc đầu anh tạo dáng nằm rất đẹp, tay chống góc 45 độ hoàn hảo hút hồn. Nhưng rồi mắt cứ nặng trĩu dần, góc 45 độ biến mất lúc nào không biết.
Nói cho đúng thì lúc nhìn thấy anh nằm trên sô pha nhà mình, Hwang Bo không hề bị trêu tức, đâu phải cô chưa bị người này trêu chọc bao giờ? Khóe môi cô vẽ thành một đường cong nhẹ. Cô thả túi xách trên tay xuống, không thấy anh mở mắt. Lại nhón chân bước tới, đến khi cô nhận ra thì anh đã ở ngay trước mặt cô. Không hổ danh là Hallyu star, Hwang Bo cứ như được xem phim rạp ngay trong nhà, rất sống động. Sống mũi cao cao, mọi đường nét trên khuôn mặt đều hoàn hảo, chẳng trách mà được gọi là bức tượng biết đi. . Đôi lông mày của anh lúc nào cũng nhíu lại, bình thường là vì suy nghĩ (nghĩ gì không biết), còn lúc này, chắc vì cố gắng để không ngủ (vậy mà cũng ngủ rồi còn gì)
Cô đưa tay khua khua trước mặt, không thấy anh động tĩnh gì, lại rút tay về. Đứng nhìn ngắm anh một lúc, lại đưa tay ra, ngón tay cô khẽ vuốt đôi lông mày của anh. Trên môi, nụ cười của cô càng rõ hơn, nghe trong lòng mình một cảm giác kì lạ, vừa bình yên, lại vừa lo lắng, có chút thảng thốt, lại mang theo chút lo sợ. Tình yêu của cô đối với người này giống như cầu vồng, cô luôn cố gắng che giấu sau những cơn mưa. Mà đêm nay lại như mưa rào vừa dứt gặp nắng rực rỡ, cầu vồng của cô hiện ra đủ màu đủ sắc. Chỉ là.những màu sắc ấy rồi sẽ mất dần, nhạt dần.khi anh tỉnh dậy, cầu vồng kia cũng vừa hay, biến mất trọn vẹn.
Cô thở dài một cái, buông tay khỏi khuôn mặt anh, nhưng vừa nhấc lên thì bị bàn tay anh kéo lại, cô không đứng vững nên ngã vào lòng anh. Cô vội giãy dụa nhưng không thoát ra được, cằm anh tì vào trán cô, vòng tay ôm cô rất chặt. Cô không biết làm sao đành im lặng trong vòng tay ấy, nghe thấy cả tiếng thở trầm ổn của anh, hoàn toàn đối nghịch với nhịp tim của cô lúc này. Cô nghe giọng anh cất lên, giọng ngái ngủ chậm rãi
“Lần này buin không thoát được đâu. Nói cho buin biết, taekwondo, chồng cũng đã đến đai đen rồi, không hề thua buin đâu.”
Có bao giờ anh chịu thua cô cái gì đâu, anh và cô luôn sống vì ganh đua còn gì. Cô khẽ cựa mình, một giọt nước mắt không ngăn được rơi trên áo anh.
“Hyun Joong à.Cám ơn cậu. Thật lòng cám ơn. Được ai đó yêu mình như vậy thật hạnh phúc. Giống như đang mơ vậy.”
“Đây không phải mơ”
“Ừ, không phải mơ. Nhưng sao tôi lại luôn lo sợ nhỉ? Hai năm nữa còn có thể như thế này không? Năm năm nữa thì sao? Đối với tôi tình yêu là cả đời Hyun Joong ạ. Tin tôi đi, tình yêu này chỉ là khoảnh khắc thôi, sau này gặp được người cậu yêu thực sự, có khi cậu sẽ phải cám ơn tôi đấy. Cả hai chúng ta đều move on, mọi chuyện đều ổn. Đừng khiến mọi chuyện trở nên khó khăn hơn cho cả tôi và cậu nữa”
Anh không nói gì, chỉ ôm cô chặt thêm. Cô thở dài.
“Buin lại nói “sau này” nữa rồi” – anh khẽ vuốt tóc cô- “Hóa ra tình yêu của chồng vẫn chưa đủ. Chồng yêu buin nhiều hơn nữa là được đúng không?”
“Đừng ép tôi trở nên ích kỉ như vậy”- Lời anh nói khiến ý chí của cô mỏng dần, lại ích kỉ muốn ở bên anh, dù biết anh không thuộc về mình vẫn ích kỉ muốn yêu anh.
“.Ích kỉ cũng được, buin không biết con người là loài động vật ích kỉ nhất sao? Buinchồng sắp không tỉnh táo được nữa rồi” – Giọng anh nhỏ dần, như vọng lại trong giấc mơ. Vòng tay cũng nơi lỏng dần, cô cựa mình ngồi dậy, nhìn khuôn mặt ấy thật lâu.
Đến ngay cả cô cũng sắp không tỉnh táo nữa rồi. Cứ ích kỉ liệu có được không?
***
Sáng hôm sau khi cô dậy thì anh đã đi khỏi. Chỉ thấy trên cửa treo một tấm vải trắng ghi lại bài thơ “Mở cửa” của shillang, bên dưới còn ghi thêm dòng p/s: “Hãy liên lạc với chồng để có mã số nhà. Tuyệt đối không được đổi!” – ghi thêm 1 hàng dấu chấm – “Buin nhớ chồng là shillang của buin đấy.”
Cô phì cười.
Đây là nhà của cô, muốn làm gì là quyền của cô chứ, kể cả thay đổi mã số nhà để cho bạn star nào đấy không thể cứ thích là tới. Nhưng cô quyết không hỏi anh, tự mình mò mẫm đoán cả nửa ngày. Dùng hết ngày sinh nhật của mình, ngày họ gặp nhau trong WGM, ngày họ chia tay rồi cả ngày hôm qua. Đều không đúng. Chẳng có nhẽ cứ thế này chịu thua anh? Cứ thế loanh quanh nghĩ ngợi cả nửa ngày, cuối cùng nhận được tin nhắn của bạn star: “Chồng thua buin rồi, lần sau không dùng trò này thử tính kiên nhẫn của buin nữa. Mã số là 1004”
1004? Cô lần lượt nhấn 4 số ấy, quả nhiên chuông kêu “Ting!” rồi cửa bật mở. Kì lạ, 1004 nghĩa là sao? Cô lẩm bẩm 1004, 1004 mãi rồi bật cười. Người này tự gọi mình là thiên thần sao? (1004 tiếng Hàn đồng âm với thiên thần)
Bước vào trong bếp mở tủ lạnh uống nước, cô thấy một con hạc giấy nhỏ với mẩu giấy đính trên cửa tủ: “Chồng từng nói khi có 1000 con hạc, tình yêu sẽ trở nên trọn vẹn. Nhưng chồng và vợ phải cần 2000 con. Vì chồng là uzoosin, còn vợ là người Trái Đất. Tình yêu của chúng ta là đặc biệt.”
Cô chăm chăm nhìn mẩu giấy ấy thật lâu, không hề biết một nụ cười điểm nhẹ trên môi mình. Nghe tiếng Jins kêu khẽ mới giật mình ngẩng lên thấy nó đang ở trên bục cửa sổ cào cào cánh cửa. Cô bước đến bế lấy Jins, nhận ra chốt cửa đã được sửa từ bao giờ. Ngẩng lên nhìn, bầu trời cao đầy nắng rực rỡ.
Bức tượng biết đi. Thiên thần. Uzoosin. Shillang của cô.
Tình yêu của họ nói nhanh cũng không phải nhanh, mà chậm cũng không phải chậm, như vậy mà bắt đầu. Anh vô cùng bận rộn với kế hoạch quảng bá ở Nhật, kí hợp đồng, quay quảng cáo rồi đóng phim. Hai tháng sau đó đều không xuất hiện trước mặt cô. Nhưng tin nhắn và gọi điện vẫn luôn đều đặn.
“Buin làm aeyo trên Strong Heart sao? Haha. Ừm ưm ứm.ừm ưm ứm. Chồng nhớ quá =))”
Cô đỏ mặt, lại nhắc đến hành động dễ thương của cô nữa rồi. Người này làm cô nóng máu nhé, sau này nhất quyết không bao giờ làm cho anh xem, càng phải làm nhiều cho người khác xem. Đi làm từ thiện ở Philipines, cô gửi cho anh một bức hình chụp cô cùng vài người bạn. Cô đứng cạnh một anh chàng người Pháp cười thật tươi, mà anh ta cũng rất tự nhiên khoác vai cô. Anh ngay lập tức gọi điện hỏi
“Buin ở khách sạn nào? Chồng lập tức bay sang Philipines”
Cô không nói gì được, chỉ biết cười. Cứ như vậy đi, coi như cô không chấp nhận cũng không phủ nhận. Cô yêu anh hai năm thì anh ấy ở bên cô hai năm, nếu yêu anh ấy năm năm, anh ấy cũng yêu cô năm năm. Sau này cô 76 tuổi, anh 70. Đâu phải chỉ có mình cô chịu mất mát?
(to be continued...)
Nhãn:
Race of Love
,
Ssangchu Fanfic
,
Ssangchu fans
Đăng ký:
Bài đăng
(
Atom
)