Thứ Bảy, 22 tháng 3, 2014

[Fanaccount] 4 ngày theo chân Hyun Joong - Barefoot Friends in Vietnam - Forever memoties (04/2013)

[FANACCOUNT] (Apr. 2013)

4 NGÀY THEO CHÂN HYUN JOONG 
- BAREFOOT FRIENDS IN VIETNAM 
- FOREVER MEMORIES

Được kể lại bởi: Buin@heneciavietnam.com
Credit ảnh: Heneciavietnam.com & Chùm Sệ Segyero@Facebook

(Part 5)

Ngày cuối cùng - Đại học KHXH & NV TP. Hồ Chí Minh

Cả nhóm bàn bạc việc ngày mai ở Nhân Văn. Vẫn chưa quyết định là có nên đi hay không. Thẻ sinh viên Nhân Văn đã có đầy đủ, nhưng chẳng biết ngày mai sẽ thế nào… Liệu có vào được? Liệu họ có đóng cổng và từ chối tất cả sinh viên…. Các bạn TripleS và cà HENECIA đang bàn nhau, hay là thử ở nhà để cho việc ghi hình yên ổn hơn ( Vì do fans của 1 Idol khác vốn rất kích động… Chúng mình rất lo sợ tập hợp lại sẽ biến ngày cuối cùng ghi hình ở SG sẽ là một Huế thứ 2). Nhưng rồi các thành viên bá đạo vẫn quyết định sẽ đến, với danh nghĩa những sinh viên Nhân Văn nhã nhặn…

6h00 sáng, đã yên vị ngồi trên ghế đá sân trường Nhân Văn. Quần áo cực kì lịch sự và nghiêm túc như một sinh viên hiền lành đáng mến. Sân trường vắng ngắt. Chỉ có nhóm 7 người nhà mình (Cán bộ nhà này cũng đã xuất hiện). Ra vào cổng vẫn bình thường, chưa thấy bảo vệ chặn hỏi kiểm tra thẻ… 7h…8h… fans của nhóm Idol khác bắt đầu đông lên thấy rõ… lại thấy thấp thoáng rất nhiều Henecia Việt Nam, TripleS đồng phục có, quần áo sinh viên như tụi mình có… Kín đáo nhìn nhau gật đầu, vẫn như không quen, vẫn mỗi nhóm ngồi 1 nơi như sinh viên bình thường… Không tập trung lại, không gây náo động…. Nhóm fans bạn idol kia ngày càng rõ ràng hơn, cười nói vang cả một góc …. Lo lắng …

9h30, 2 chiếc xe tải tiến vào sân trường. Dựng rạp ngay cạnh cái ghế mình đang ngồi. Mình hỏi nhỏ: Đang làm gì vậy mấy anh? Anh thợ trả lời: Cái đoàn quay phim Hàn Quốc gì đó anh cũng không rành nữa…Mình nhìn mọi người mỉm cười. Vậy là sân khấu ngay tại đây… Nhưng tại sao lại cho ra vào cổng rất tự do? Tình hình như vầy liệu có ổn không? Sân trường lúc này đã có một lượng rất đông fans của tất cả idol có mặt….

10h25’.. mưa to.. ầm ầm… Chính thức công nhận Kim Hyun Joong là thần mưa thôi. 1 lần , 2 lần còn cho là trùng hợp nhưng cứ liên tục thế này muốn không chấp nhận anh thần mưa cũng không được rồi. SG vốn đang nắng nóng gay gắt, vậy mà có anh ở đây thì mưa lạ lùng đến vậy.. cũng chưa bắt đầu mùa mưa nữa mà… mới đầu tháng 4 thôi… Quần áo mình và các bạn trong nhóm ướt mem… Trong lúc đang mưa., đã có 2 xe staff chạy vào sân đậu lại… Cả nhóm fans bên kia bắt đầu loạn cào cào… Dù chưa biết người ngồi trên xe có phải idol của họ hay không nhưng họ cũng đã quay quanh chiếc xe đông nghẹt. Những người ngồi trên xe không bước xuống…

Có một vài bạn fans của nhóm họ, đi vòng vòng yêu cầu mọi người giữ trật tự và bình tĩnh.. Cùng lúc đó chị staff đoàn quen với mình cũng nhờ mình đi ổn định các bạn… Đáng lí ra lúc vào nên hạng chế, chứ tình hình bây giờ mình thấy vô vùng khó khăn…Rất vất vả nhưng cuối cùng tất cả các bạn fans cũng tập trung đứng 2 bên sân trường thật ngay ngắn … Tuy nhiên lúc này các chị staff lại yêu cầu một việc bất khả thi hơn: Mời tất cả mọi người ra khỏi sân trường và đóng cổng lại. 3h30 sẽ mở cỗng cho mọi người vào… Gần như không thể làm được. Nói rất nhiều, lý giải đủ thứ, … Nhưng số lượng các bạn làm theo rất ít, tuy nhiên có 1 điều, hầu như Henecia điều ra khỏi cổng theo lời yêu cầu của mình… 

1h15’, xe anh và các diễn viên đến, náo loạn …. Tất cả các bảo an được huy động đứng gác phía trong sân trường chổ sân khấu… Những sinh viên bị ép về hết một góc không cho vào khu vực sân khấu… Anh và các diễn viên đi vào an toàn…. Lúc này Lu, Sệ, Bé Khoai, Jolie Mai, Mèo, cán bộ Zhu đều còn đang kẹt bên ngoài do lúc vận động mọi người xong chưa vào kịp… Một mình mình đứng ngay lang cang tầng trệt chổ phòng đạo cụ sinh viên, bên hông trái sân khấu… anh đang trên sân khấu nhúng nhãy kiểu gì đó rất buồn cười, tiếng nhạc bật nho nhỏ… Mình che miệng để khỏi phát ra tiếng, cái điệu nhảy gì mà hài quá thể… Sau khi nhảy xong thì anh phóng người vọt lên trên cái loa lớn người ta đặt kế bên sân khấu ngồi vất vưỡng, đu đưa chân. Một lát sau bị một anh staff trong đoàn vỗ vào mông, anh cười rồi bay vèo xuống ghế đá ngồi cùng những người khác. Thấy một chị cầm mấy tấm ảnh có des hình anh mặc áo dài cùng các thành viên để cho anh và mọi người mời kí tên vào (có tấm ảnh của bé Móm nhà Henecia).. anh vừa kí vừa líu lo gì đó với chú YSY. 



Credit of pics: irendy_tm

Lu, Mèo, Zhu đi vào. Mèo và Zhu nhẹ nhàng đi lên tầng 1. Lu đứng bên cạnh mình. Điện thoại reo, là Khoai gọi nói rằng bảo an yêu cầu mình ra thì mới cho 3 đứa vào.. mình quay ra, sau đó bước dắt 3 ngườI còn lại đi vô.. Mỗi đứa đứng một góc.. im lặng nhìn anh… Hôm nay trông anh mệt mỏi lắm… Đúng thật bệnh rồi, mặt xanh xao và ốm hơn hẳn so với ngày đầu tiên nhìn thấy anh. Quầng thâm mắt rất nghiêm trọng, anh ngồi đó, mồ hôi đổ liên tục, cái khăn nhỏ quấn quanh cổ anh cầm lau miết vào mặt…. Thương lắm!!!

Anh di chuyển khắp khu vực trường, tầng trên, căn tin, phòng học giao lưu với sinh viên khoa tiếng Hàn, thư quán đễ ghi hình. Chúng mình đứng yên bên cạnh sân khấu, không đi theo để tránh ảnh hưởng thêm. Anh đi lòng vòng khắp nơi, đi ngang qua lại chổ tụi mình đứng khá nhiều lần, lần nào anh cũng khẽ liếc nhìn, khẽ bậm môi. Bên phía đối diện chỗ nhà vệ sinh dành cho giáo viên, cán bộ Zhu’ và Mèo chực chiến. Anh đi vệ sinh qua lại vài lần. Lúc đi ngang vừa nhác thấy mặt con mèo anh đã quay đi mỉm cười, anh nhận ra mà. Toàn mấy cái mặt mốc meo. Sau khi ghi hình lòng vòng xong, anh về phòng chuẩn bị sẳn dành cho các diên viên để nghỉ ngơi. Căn phòng nằm ở phía đối diện hành lang cách chổ mình đứng. Khoảng 5 phút, bỗng nhiên anh bước ra, một mình đi thẳng và nhanh về hướng tụi mình, ngang mặt mình, xuống ngay cái dãy vòi nước uống dành cho sinh viên nằm cuối góc hành lang, đưa đầu dưới vòi nước và xã nước ra cho ướt hết tóc.. sau đó lấy khăn lau khô… chắc là anh rất nóng… Như vậy lấy gì mà không bệnh. Trời đang nóng hầm hầm mà anh cứ xã nước ướt người liên tục … Cả nhóm nhìn anh đi về lại căn phòng, rồi nhìn nhau. Không ai nói gì, nhưng ai cũng buồn bã … Quả thực tham gia cái show này cực biết bao nhiêu. 

16h30, cổng trường mở cho các bạn fans bên ngoài đi vào, chuẩn bị để các diễn viên lên sấn khấu quay cảnh cuối cùng tại Việt Nam. Dưới sân các bạn tập trung đông kín. Nhóm mình đứng bên cánh trái sát gần sân khấu, phía sau lưng anh VJ và máy quay . MC người Việt yêu cầu fans ổn định bằng cách đứng lên hoặc ngồi xuống xem thử tư thế gì là phù hợp để ghi hình và an toàn trong quá trình ghi (MC nói chuyện lập bập dỡ ẹt, chẳng biết ai kiếm đâu ra cái ông MC này nữa ). 17h00 kết thúc việc ổn định với tư thế tham gia là fans đồng loạt đứng lên toàn bộ, MC khai mạc và giới thiệu đây là chương trình Barefoot Friends – Những người bạn chân đất, nên các fans tham dự sẽ cùng cởi giày dép ra và nhảy với các diễn viên. Không khí đang rất sôi động. Mọi người có vẻ hồi hộp chờ được gặp idol của mình. 

Ít phút sau, tất cả khách mời đi ra. Mở màn bằng không khí vui tươi của giai điệu Harlem Shake, UEE bước lên sân khấu đầu tiên với những bước nhảy uyển chuyển của cơ thể cực kì nóng bỏng và quyến rũ, bên dưới hò hét không ngớt. Tiếp đến là những người còn lại từ từ theo sau UEE bước lên. Anh cũng lắc lư theo nhạc. Cơ thể anh cứ như không có xương… dẻo lắm. Anh kết hợp đủ thứ điệu nhãy của Break Down, rồi Lucky Guy… Nhìn vừa vui vừa kích động.


Khi bước lên, anh đảo mắt tìm kiếm fans của mình. Nhưng có vẻ vì các bạn nhà Henecia hôm ấy điều mặc đồ thường, và đứng rải rác khắp nơi, còn fans của bạn idol kia nhất loạt đồng phục nên anh khó nhìn ra.. Nhìn khắp hết cả sân khấu anh mới thấy cái nhóm mặt mốc nhà anh đang đứng bên cánh trái. Anh vừa nhãy vừa mỉm cười. Lúc ban đầu anh đứng chính giữa sân khấu, nhưng một lúc anh nhìn qua thấy nhóm fans của anh phải ngó nghiêng mới nhìn thấy anh do bị anh VJ phía trước che khuất tầm nhìn lại, anh liền di chuyển qua sát bìa trái và đứng luôn bên đó. Nhãy xong bài nhạc lần thứ 1, đạo diễn nhắc anh ra giữa sân khấu đứng. Anh chần chừ một lát, ra giữa sân khấu chào khán giả xong thì nhanh chóng quay trở lại đứng sát bìa trái đễ fans anh dễ dàng nhìn thấy anh rõ nhất… Hyun Joong … Hỏi sao có thể không yêu một con người luôn ngấm ngầm ấm áp như vậy? Trong lúc nhảy lần thứ 2, anh bị kim bấm đâm vào chân. Thấy anh có vẻ đau, cuối xuống tìm kiếm, nhặt lấy nó và vứt đi. Nếu anh đứng chính giữa sân khấu thì chắc chân cũng sẽ không bị thương như vậy… Tất cả cũng vì fans anh …. Suốt buổi khoảng 15p đó, anh nhìn khá nhiều - khoảng 7,8 lần về phía tụi mình, mỉm cười vui vẻ. Hy vọng anh sẽ ghi nhớ những gương mặt này. 

Chương trình kết thúc rất nhanh chóng, tất cả khách mời cuối chào khán giả. Nhóm mình cũng quay lưng đi ra dù lúc ấy anh vẫn đứng bên trong, phía sau sân khấu. Về thôi, anh cũng sẽ lập tức ra sân bay trở về Hàn trong chuyến bay lúc 19h00… 

Phía bên kia, chổ đối diện là nhà vệ sinh dành cho giáo viên, Cán bộ Zhu và Mèo đang ngồi bên đó… Kang Ho Dong và vài diễn viên cũng đi vệ sinh, anh cũng đi. Một lúc sau anh từ trong nhà vệ sinh đi ra thì bảo vệ lại nói với 2 đứa đang ngồi: Về thôi em, chương trình hết rồi mà ngồi đó làm gì… Vậy là Zhu và Mèo cùng đứng dậy đi ra chung với anh, kế bên anh, song song với anh suốt hành lang cho tới khi ra xe. Zhu kể Zhu muốn nói gì đó với anh, nhưng trong đầu lúc ấy trống rỗng. Đã là lần thứ 4 Zhu gặp anh rồi, cảm giác hồi hộp vẫn y nguyên… Và anh ra xe, lên xe… xe chuyển bánh…Kết thúc những giờ khắc tưởng như mơ…. 

4 ngày tại Việt Nam, kỷ niệm với anh không biết nó thế nào. Nhưng với chúng mình, với các Henecia Việt Nam sẽ là những hồi ức đẹp.

Lời kết:

Ngồi viết lại những dòng này, cảm xúc của mình khá rối rắm. Tâm hồn vẫn lang thang, vẫn như mới ngày hôm qua thôi… và thậm chí, vẫn chưa hoàn toàn nhận định những điều mình đã trãi qua là sự thật. 

Có những hạnh phúc, cũng có những nuối tiếc. Dù là, với cái nhìn của các bạn, điều sẽ nói rằng việc hỗ trợ cho Hyun Joong chúng mình đã làm rất tốt… Đối với lần đầu tiên thì kết quả như thế này đã là ngoài mong đợi… Nhưng với tụi mình, có những thứ tụi mình có lẽ đã làm tốt hơn nhiều nhưng do hồi hộp, do thiếu kinh nghiệm nên chúng mình đã bỏ qua, thật sự cảm thấy tiếc… 

Có đi theo anh mới biết, một ngôi sao hàng đầu ở Hàn, nổi tiếng nhất trong 10 năm của Châu Á là Kim Hyun Joong, để có được điều này anh ấy đã đánh đổi thứ gì? Tự do cá nhân của một chàng trai 27 tuổi? Bao nhiêu lần kiệt sức trong những buổi diễn? Luyện tập không kể ngày đêm? 96 tiếng chỉ ngủ vỏn vẹn gần 16 giờ đồng hồ? Ăn uống, sinh hoạt vất vả chẳng kém những người nhân viên bình thường? Anh nhận được gì? Sự yêu mến của tất cả chúng ta – những người thật tâm yêu thương trân trọng anh, và ngoài kia – hàng tá người vẫn đang ganh ghét, vùi dập anh bằng mọi cách, mang đến cho anh những nổi buồn, những tổn thương và không ít lần rơi vào bế tắc, trầm cảm??!! Mình từng tự hỏi: Cái anh có được có bằng thứ anh chấp nhận đánh đổi và mất đi? 

Anh vẫn hay “mít ướt” rất nhiều lần và hay nói với chúng ta: Thực lòng, tôi nợ các bạn rất nhiều? Mình lại thấy băn khoăn: Liệu anh nợ chúng ta, hay chính chúng ta mới là những con người đang mắc nợ ? Cái mình có thể cho anh ấy chỉ là sự yêu thương lẫn tôn trọng, ngoài ra, chẳng còn gì. Còn thứ mình nhận của anh ấy, và vẫn đang luôn nhận từng giờ, từng ngày đây là sự hạnh phúc, là nụ cười, là những bài học từ nghị lực và bản lĩnh của chàng trai tài hoa đi lên từ quá khứ khó khăn, vô cùng vất vả. Rồi mỗi khi gặp bế tắc trong cuộc sống, những điều anh nói, những việc anh làm, những chuyện anh đã trãi qua luôn khiến mình cảm thấy vấn đề của mình trở nên dễ dàng và nhẹ nhàng hơn rất nhiều… Và vì thế, mình lúc nào cũng yên lành vượt qua nó. Mỗi buổi sáng mình cười vì anh, có điều để chờ đợi, để hy vọng… và có một ước mơ lớn lao ấp ủ cho riêng mình… tất cả điều là nhận từ anh.. Vậy tính đi tính lại, thì ai là người nợ ai đây? 

Câu slogan của Henecia Việt Nam : Pay It Forward – Đáp đền tiếp nối. Giữa anh và chúng ta, mình nghĩ sự đáp đền tiếp nối này sẽ kéo dài, dài lắm. Có khi hết cả đời người cũng chưa chắc đã xong vì cái sự nợ qua nợ lại liên tục như thế này. Cho nên, chắc là phải như anh nói rồi :Chúng ta – hãy cùng nhau già đi. Rồi khi đã là những ajuma, chúng ta sẽ cùng Hyun Joong Ajussi và con cái anh ấy gặp nhau trong concert của một ngôi sao buổi xế chiều, sau đó sẽ có một bữa nhậu thật say giữa những người bạn già chúng ta - và anh ấy. Đây cũng là ước mơ mà Hyun Joong luôn ấp ủ, anh ấy nói rằng: Chỉ cần nghĩ tới được như thế này (concert về già và bù khú cùng fans), tôi cũng đã cảm thấy hạnh phúc rồi . 

Sáng nay mình vừa trans xong : Một người hâm mộ Trung Quốc vừa chia sẽ những gửi gắm mà cô ấy muốn nói với tất cả những ai yêu quí Kim Hyun Joong : Mỗi khi nhìn lại bức ảnh này, tôi luôn chực khóc. Làm một đứa trẻ thì không dễ dàng chút nào. Tất nhiên Hyun Joong luôn biết ơn và muốn thể hiện lòng biết ơn của anh đối với những gì mà người hâm mộ đã làm vì anh, nhưng xin mọi người hãy dùng trái tim của mình để cảm nhận và hiểu anh ấy, ủng hộ anh ấy. Hyun Joong vẫn còn trẻ. Vẫn còn một chặn đường dài phía trước để đi. Kết hôn nữa, kết hôn và sinh con là một qui luật của quá trình phát triển tự nhiên bình thường. Xin bạn hãy yêu thương anh ấy với những suy nghĩ tất nhiên này có được không? Chúng ta cần làm, duy nhất chỉ có 3 điều này thôi: Tôn trọng anh, hiểu anh và ủng hộ anh. Còn điều chúng ta muốn có cũng chỉ có 3 điều duy nhất: Chỉ cần sức khoẻ, nụ cười, và hạnh phúc của Hyun Joong.... Chỉ có vậy...


Vâng, những người yêu quí Hyun Joong, chúng ta chỉ cần làm vậy và chỉ muốn có vậy, phải không? Còn bây giờ, chúng ta hãy tiếp tục đồng hành cùng anh ấy, đi tiếp đến tương lai và ước mơ của chính chúng ta. 



By Buin

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét